Một quyển sách
đã truyền cảm hứng cho hơn 350 triệu người
thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản Trung Quốc

Ba khó khăn mà Đảng Cộng sản Trung Quốc khó vượt qua được

14/08/2006
Bài viết của Zhang Jielian – Ngày 15 tháng 7, 2006

“Bạn đã ly khai khỏi ĐCSTQ chưa?”. Đây là câu “chào hỏi” phổ biến nhất hiện nay tại Trung Quốc. (Shuang Yuan/Đại Kỷ Nguyên Thời báo)

Tất cả các nỗi lo mà ĐCSTQ đang có hiện nay, trong đó có sự kiện nghiêm trọng có thể làm sụp đổ bất ngờ của chế độ và của công chúng đó là :Chín Bài Bình luận về Đảng Cộng sản Trung Quốc, chiến dịch ly khai khỏi đảng Cộng sản Trung Quốc, và vụ mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các nạn nhân còn sống.

Hiện nay, tiếng kêu gọi, vạch trần và lên án những vi phạm nhân quyền của ĐCSTQ lên cao độ. Có những báo cáo về nhân quyền đang phổ biến rộng khắp, sự thật về thảm trạng Thiên An Môn vào ngày 4 tháng 6 năm 1989, chính sách khủng bố Pháp Luân Công và các tôn giáo khác. Tuy nhiên, trước khi các phản đối từ bên trong và ngoài Trung Quốc hợp lại, lớn mạnh, và trở thành một lực lượng mạnh mẽ hơn, ĐCSTQ vẫn có thể dập tắt được vì cứ theo con đường cũ “con chồn chết thì không sợ nước sôi” hay “tao là tên gian manh, thì tao còn sợ ai nữa”.

Tuy nhiên, không cần biết là ĐCSTQ đã đầu tư bao nhiêu để tạo nên một bức màn khói và để làm im tiếng công chúng, Chín Bình, ly khai khỏi đảng Cộng sản Trung Quốc, và mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các nạn nhân đang còn sống đang là những cao trào lên rất cao mà có thể nó sẽ khó lòng vượt qua.

Ba cao trào này, không còn nhân nhượng với chúng, trực tiếp đe doạ sự tồn tại của ĐCSTQ cả bên trong và bên ngoài Trung Quốc.

Ba Cao trào hợp lực với nhau

Chín Bài Bình luận về Đảng Cộng sản Trung Quốc và ly khai khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc cho thấy đã là một thế lực rất mạnh bên trong Trung Quốc. Hai cao trào này được phát động để đánh thức tâm linh của người dân tại Trung Quốc.

Tinh thần của người phương Đông rất phức tạp theo tính tự nhiên và rất tốt khi so sánh giữa tốt và xấu. Cái tinh thần này đã bị ĐCSTQ lợi dụng vì cái Đảng tính, mà được ĐCSTQ dàn dựng kỹ lưỡng để làm giảm đi cái tính đạo đức của con người. Mục tiêu chính là để khuyên người Đông phương biết được cái bản chất của ĐCSTQ và đánh thức lương tri của họ và khích lệ họ bằng cách phân tích một cách có hệ thống và sâu sắc từ nội dung của Chín Bình.

Khi Chín Bình vạch trần được bản chất tà ác của ĐCSTQ, thì ly khai khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc là một điều chính lương tâm họ đánh thức. Sự phổ biến rộng rãi của Chín Bình và hơn 11 triệu người đã ly khai khỏi đảng Cộng sản Trung Quốc và các cơ quan liên hệ của chúng đã làm chấn động mạnh mẽ và làm cho mọi người tin tưởng rằng nó có thể làm tan vỡ chế độ cộng sản. Chín Bình và ly khai khỏi đảng Cộng sản Trung Quốc là hai mối sợ hãi to lớn nhất của ĐCSTQ.

Đôi khi, những tan vỡ bên trong có thể được cứu chữa từ sự trợ giúp ở bên ngoài. ĐCSTQ dường như đã thành công vì nhờ lừa gạt Tây phương về thị trường to lớn và giá lao động rẻ mạt của họ. Chỉ có một sự mờ ảo mà ĐCSTQ còn giấu giếm là: Bộ mặt thật của ĐCSTQ đang cố gắng trói số mệnh của nó với cả thế giới, cuối cùng Tây phương không còn cách chọn lựa khác nhưng chỉ có cách là đưa tay cứu giúp chế độ cộng sản đang trên đà diệt vong.

Vì thế Tây phương cũng cần tiếng kêu cảnh tỉnh, một kích thích tố có thể đánh thức họ từ lòng tham lam của họ. Tương tự như : nói nhỏ với họ “Cô kia bị bệnh AIDS” thì chắc chắn sẽ làm những chàng thèm khát kia cũng phải tránh.

Sự suy nghĩ bộc trực của Tây phương dường như làm cho họ khó hiểu về lịch sử, bản chất độc ác của ĐCSTQ. Giết hại chính nhân dân mình là điều mà người tây phương không tài nào hiểu nổi và không muốn nghĩ nát óc về vấn đề này.

Để chữa trị sự suy nghĩ tây phương này, một bản thảo mới như những câu chuyện có tính chất sâu sắc,cần tìm tòi hay một cách, hay một tư tưởng mà có thể đánh bại được lòng tham tiền của họ là điều cần có nhất để làm sáng tỏ bản chất tà độc của ĐCSTQ. Câu chuyện, hay tư tưởng đó, cùng với những biện luận cần thiết, đã bị vạch trần bởi những đệ tử Pháp Luân Công. Vụ mổ cắp các bộ phận nội tạng từ những nạn nhân đang còn sống, một lần nữa được xác nhận và chứng minh, sẽ là một bản thảo mới của Chín Bình và ly khai khỏi đảng Cộng sản Trung Quốc hợp lại, đóng vai trò là một tiếng kêu cảnh tỉnh tâm linh của Tây phương.

Mổ cắp các bộ phận nội tạng từ những nạn nhân đang còn sống, thậm chí đối với các tù nhân tử hình, là một hành động tà ác nhất. Tồi tệ hơn nữa, trong chính sách khủng bố Pháp Luân Công, ĐCSTQ đã mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công tốt bụng, hiền lành, vô tội để kiếm tiền, làm lợi riêng. Hành động vô nhân đạo, bỉ ổi như thế là chống lại cả nhân tính, được tiến hành trong thời bình, sẽ không bao giờ được tha thứ. Hiện nay, các cuộc điều tra vẫn còn đang tiến hành.
Chỉ có loài thú man dại mới có thể làm những chuyện tày trời như thế. Những kẻ làm bạn với những tên tội hình mạn dại như thế thì cũng giống như những tên bợm trợn sẽ nâng ly tiệc tùng trong một đình đám mà đang ăn cháo nấu bằng xương thịt của trẻ thơ. Phương Tây không thể nào chịu nổi áp lực tâm lý to lớn, rùng rợn như thế.
Vì thế, vụ mổ cắp các bộ phận nội tạng từ những nạn nhân đang còn sống đóng vai trò như là một thế lực bên ngoài Trung Quốc để hợp lực làm tan vỡ chế độ Cộng sản. Đây chính là tại sao ĐCSTQ rất sợ hãi về việc vạch trần mổ cắp các bộ phận nội tạng.

Có rất nhiều nhóm tại Tây phương muốn áp dụng câu châm ngôn “xa mặt, cách lòng”. Họ không muốn biết chi tiết về những thảm trạng ghê hồn này. Vì thế, họ đang còn muốn tránh xa và không thừa nhận những thảm trạng đã và đang xảy ra dưới chế độ của ĐCSTQ. Nhưng trời cao có mắt sẽ có sự sắp xếp cho những người đào mồ chôn chế độ. Những biến cố hiện nay chỉ là một thử nghiệm để đo lường lương tâm con người.

Như ông McMillan-Scotto, Phó chủ tịch Quốc hội Châu âu nhiều lần nói, khi mà vụ mổ cắp các bộ phận nội tạng từ những nạn nhân đang còn sống được chứng minh, Phương Tây sẽ tẩy chay Thế vận hội tại Trung Quốc.

Tẩy chay Thế vận hội chỉ là sự bắt đầu của sự sụp đổ của ĐCSTQ. Thế giới sẽ tìm ra một giải pháp chung để không đứng cùng phía với tà ác chống lại nhân chủng. Các quốc gia Tây phương sẽ chỉnh hướng lại chính sách của họ đối với chính sách của Trung Quốc, và ảo mộng của ĐCSTQ về “tìm lợi lộc bên ngoài” sẽ xem như mây khói.

ĐCSTQ vẫn im tiếng

ĐCSTQ rất là cảnh giác với sức mạnh của vụ nổ Chín Bình, ly khai khỏi đảng Cộng sản Trung Quốc, và vạch trần việc mổ cắp các bộ phận nội tạng. Vì thế chúng áp dụng phương kế im tiếng.

Trong thời gian rất lâu, ĐCSTQ vẫn im tiếng với Chín Bình. Nó vẫn chưa trả lời trực tiếp. Nhưng phía sau bức màn im lặng kia, nó đã và đang xử dụng những phương thức độc đoán để cấm và theo dõi sự phổ biến và thường là kết án rất nặng đối với những ai có tài liệu này.

ĐCSTQ vẫn còn im lặng vì làn sóng ly khai khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Trong thời kỳ im tiếng, Bộ tuyên truyền của ĐCSTQ đã cố gắng “xoá tan tin đồn” về ly khai khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc, nhưng vẫn bị ảnh hưởng ngược lại với ý nguyện của nó. Bộ tuyên truyền đã áp dụng chính sách như là trong chuyện cổ tích Trung Quốc, đó là sau khi ông mua 300 lạng bạc, ông ta cắm lên một khẩu hiệu “300 lạng bạc không chôn ở đây”.

ĐCSTQ nhanh chóng bịt miệng họ lại. Sau đó, chúng cố gắng tạo nên tình trạng lẫn lộn tại hải ngoại, thuê mướn bọn lưu manh phổ tin về tính thật sự của con số người ly khai khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nhưng chính ĐCSTQ tin tưởng rằng sự thật là có đối với số người ly khai này. Trong chiến dịch mở rộng con số Đảng viên của ĐCSTQ, hay đoàn viên Đoàn thanh niên, và thiếu niên Tiền phong, chúng ta có thể thấy rằng đây là điều đau lòng lớn nhất của ĐCSTQ.

Tội ác chứng minh bằng phản ứng cho đến kết tội

Vấn đề “mổ cắp các bộ phận nội tạng từ nạn nhân đang còn sống” là một đề tài rất là tế nhị trên cộng đồng thế giới. Ngược lại, Chín Bình và ly khai khỏi đảng Cộng sản Trung Quốc chính là những vấn đề của người Trung Quốc. ĐCSTQ chưa sẵn sàng để phản ứng đến việc kết tội về mổ cắp các bộ phận nội tạng, trừ phi nó phải làm vì bị áp lực nặng nề. Nhưng ĐCSTQ đang bí mật tìm phương hướng để giảm bới ảnh hưởng của vấn đề này.

Hồi tháng Ba trước, báo Đại Kỷ Nguyên Thời Báo (Anh ngữ) đã đăng tải lời kết tội về việc mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công đang còn sống tại trại Tô Gia Đồn mà nó đã và đang xảy ra mấy năm trước. Sau đó, ĐCSTQ không chỉ trả lời tại những cuộc họp báo bị kiểm duyệt cao, và không cho công chúng Trung Quốc biết về lời trả lời của họ. Phía sau hội trường, ĐCSTQ lập tức dọn dẹp, tẩy xoá tất cả tang chứng về mổ cắp các bộ phận nội tạng tại Tô Gia Đồn. Hai tuần sau đó, nó chơi trò mời toà Đại sứ Hoa kỳ và dư luận mà chúng cho phép thăm viếng Tô Gia Đồn.

Trong thời gian ĐCSTQ đang cố gắng lấp liếm vụ Tô Gia Đồn, thì toàn bố các điều tra về “mổ cắp các bộ phận nội tạng” đang chuyển về các trại lao động và các bệnh viện liên hệ tại Trung Quốc. Các cuộc điều tra bên ngoài Trung Quốc cũng báo cáo bằng rất nhiều cú điện thoại, cũng như tất cả các tài liệu, giấy tờ, mạng internet mà ĐCSTQ không kịp thời gian để xoá hết được.

Hơn nữa, Trung Quốc tự nhiên trở thành trung tâm cấy ghép nội tạng thế giới, những bí mật y tế phổ biến rộng rãi trong công chúng “tìm nội tạng tại Trung Quốc”, cũng như nhiều và sẳn sàng có nội tạng bất cứ lúc nào làm nhiều bác sĩ nước ngoài phải ganh tị — tất cả các điều này cung cấp một nguồn tin tức và bằng chứng cho việc kết tội “mổ cắp các bộ phận nội tạng”. Những gốc gác, giềng mối từ nhiều ngưòi được đăng tải trên những trang mạng bên ngoài Trung Quốc. Liên minh Điều tra về Khủng bố Pháp Luân Công (LMĐTKBPLC) được thành lập và đang phát triển rộng lớn. Cơ quan này đòi hỏi được vào Trung Quốc để điều tra và các thành viên của họ đã đệ đơn xin cấp hộ chiếu tại các lãnh sự quán Trung Quốc.

ĐCSTQ có thể làm được gì? ĐCSTQ bị áp lực nặng nề như chưa từng có. Chỉ trong một vài tháng, ĐCSTQ đã rút lui, trước hết họ nói rằng những người hiến nội tạng là người bà con, sau đó chấp nhận là đôi khi cũng dùng nội tạng của tù nhân tử hình, sau đó nhận là mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các tù nhân bị tử hình có hệ thống. Sau đó khi con số tất cả các tù nhân tử hình cũng không thể có được con số lớn các bộ phận nội tạng như thế, thì ĐCSTQ nói rằng ngay cả những người bị tai nạn giao thông cũng bị mổ cắp các bộ phận nội tạng. Dĩ nhiên, ĐCSTQ sẽ không chấp nhận tội ác mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công đang còn sống.
Để giảm bớt áp lực từ thế giới, ĐCSTQ khởi xướng “Luật lệ tạm thời cho việc Cấy ghép các bộ phận nội tạng”, nhưng cho phép điều luật này chỉ hữu hiệu 3 tháng sau đó. Lời tuyên bố này làm cho con số cấy ghép nội tạng tại các bệnh viện lớn tăng lên nhảy vọt, với các bác sĩ đều làm việc thêm giờ. Điều này làm cho mọi người nghi ngờ rằng ĐCSTQ đang cố tình giấu diếm tang chứng, bằng cách mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công, những người mà biết rõ về tội ác này. Cuộc hội nghị quốc gia về cấy ghép được tổ chức bởi quân đội cũng bị ra lệnh đình chỉ để tránh tai tiếng.

Trong 3 tháng sau khi biết được ĐCSTQ dính líu tới mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công vẫn đang còn sống, thế giới bắt đầu đề ý đến hiện tượng dã man này. Tuy nhiên, ĐCSTQ vui mừng vì họ nghĩ họ thành công về chuyến viếng thăm Tô Gia Đồn. Chính phủ Hoa kỳ đã phát biểu có lợi cho ĐCSTQ về câu hỏi thật sự có chuyện mổ cắp các bộ phận nội tạng tại trung tâm y tế này không.

Bây giời, nhóm điều tra độc lập người Canada đã chính thức xin phép vào Trung Quốc để điều tra tại chỗ về lời tố cáo mổ cắp các bộ phận nội tạng. Điều này có nghĩa rằng ĐCSTQ không thể giữ im lặng tại Trung Quốc. Vì ĐSCTQ tìm cách chuyển hướng mọi người đến Tô Gia Đồn nơi mà ĐCSTQ đã thiêu huỷ tất cả tang chứng, nó cảm thấy rằng nói chỉ cần cho phép một ít tin tức về Tô Gia Đồn cho nhân dân Trung Quốc biết, trong phạm vi điều khiển của nó.

Kết quả là vào ngày 9 tháng 6, tờ báo Health Daily, phát hành một bài viết của Hua Wei với tiêu đề “Trại Tâp trung Tô Gia Đồn không có thật” Hua nhấn mạnh rằng không thể nào giam giữ rất nhiều người trong trại đó và toà Đại sứ Hoa kỳ phát biểu rằng Tô Gia Đồn chỉ là một trung tâm y tế bình thường thôi.

Phản ứng nhanh lẹ của ĐCSTQ thật sự là một dấu hiệu tốt. Phản ứng này cho thấy ĐCSTQ không thể làm thinh được. Khi muốn bào chữa cho mình, ĐCSTQ cho thêm chứng cớ để tự buộc tội. Nếu lời tố cáo là không có thật, tại sao chính phủ phải có nhu cầu để tạo nên một cuộc tuyên truyền để bào chữa trước dư luận công chúng?
Ở đây tôi chỉ muốn nói tới chổ hỡ của bài viết của Hua. Trong bài viết, Hua nói rằng một bằng chứng quan trọng nói về Trại tập trung Tô Gia Đồn là lời khai của một người vợ của một bác sĩ giải phẫu. Tuy nhiên, khi phó bệnh viện trưởng, Zhang Yu-qin được hỏi về đôi vợ chồng này, bà ta nói “Tôi chưa bao giờ nghe qua họ”

Nó trông có vẻ như là một lời bào chữa toàn mỹ vì phó bệnh viện công khai từ chối sự có mặt của đôi vợ chồng này. Tuy nhiên, cho vấn đề quan trọng như vậy, bài viết chỉ cho phép phó bệnh viện trưởng xác nhận nhanh chóng rằng đôi vợ chồng kia không phải là nhân viên trong bệnh viện mà không cho biết thêm chi tiết gì.

Dĩ nhiên là bệnh viện có rất nhiều nhân viên, bác sĩ. Hai người này đã rời Trung Quốc để ra nước ngoài không bao giờ cho ai biết đến danh tính của họ. Vậy thì làm sao bệnh viện biết họ là ai, và họ có phải là nhân viên trong bệnh viện không? Giả sử bệnh viện có được danh tính của họ từ Sở Mật thám Trung Quốc và thấy tên họ không có trong danh sách nhân viên của họ. Tại sao họ không công khai đưa hai cái tên đó ra để mọi người trong bệnh viện Tô Gia Đồn xác nhận họ có phải là nhân viên trong bệnh viện không?

Lời từ chối thẳng thắn của Zhang về hai vợ chồng này, không biết chút gì họ là ai, ngay trong câu nói đã không đúng sự thật. Bà ta rõ ràng là che dấu sự thật. Đây là nổ lực cuối cùng để tránh né trách nhiệm về những chuyện gian dối của bệnh viện – giống như con đà điểu giấu đầu dưới đất, rồi nói với mọi người là nó không có mặt.
Cái thòng lọng đang kéo chặt vào cổ của ĐCSTQ, và tất cả những ai tin tưởng, mê hoặc vào nó nên nhìn lại chính mình, lòng tin tưởng của mình vào những lời dối trá thô thiển, trẻ con, nếu không sẽ hối cải không kịp trước tội lỗi tày trời của chúng.

 

Ngày đăng: 14-08-2006