Trung Cộng còn có bao nhiêu đảng viên?!!
25/8/05 — Từ DAJIYUAN.COM
Chỉ trong tám tháng từ lúc “Cửu Bình Đảng Cộng Sản” được truyền ra, hơn ba triệu người đã khước từ Đảng Cộng Sản Trung Quốc, quả thật là kỳ diệu.
Con số này chỉ đại diện cho những người vượt qua phong tỏa của CCP, mới có thể đăng lời khước từ trên website của Đại Kỷ Nguyên – sự phong tỏa gồm có công an, cảnh sát vũ trang, gián điệp, mỗi giới tuyên truyền (thông tin), tường lửa internet, đe dọa, và giám sát điện thoại. Con số ba triệu này chỉ đại diện số người đợt đầu từ bỏ đảng. Họ là sứ giả báo trước những sự khước từ sẽ đến.
Tại sao họ rút ra khỏi đảng nhanh quá vậy? Đối với những người đã đọc qua “Cửu Bình Đảng Cộng Sản”, câu trả lời thì rất rõ ràng, vì bản chất độc ác của đảng, kết quả như thế chắc chắn xảy ra.
Tôi mới từ Trung Quốc đến không bao lâu, tôi đã từng gia nhập vào ba triệu người khước từ CCP trên website của Đại Kỷ Nguyên. Sau khi đọc qua “Cửu Bình Đảng Cộng Sản”, tôi cảm thấy như mới thức tỉnh từ một giấc mơ. Theo quan sát của tôi, CCP đã rơi ra từng phần từ thời kỳ 1980, và tình trạng đã từ từ suy sụp từ lúc ấy cho đến bây giờ (từ thời đại 1980 trở lên, CCP đang từ từ giải thể). Đảng viên cộng sản phần đông là công dân và nông dân. Hai nhóm này đả giải tán rất lâu, đảng cộng sản chỉ còn lại một cái khuôn trống. Sự thật, số đảng viên ít hơn con số đảng cộng sản đã công bố.
Đảng viên công nhân
Cuối thời kỳ 1980, kinh tế Trung Quốc đã đến kì suy sụp vì vận động “cách mạng văn hoá”. Đặng Tiểu Bình đề nghị cho phép một nhóm ngươi làm giàu trước. Một khi chênh lệch giữa giàu và nghèo càng lớn, cái chênh lệch chỉ tiếp tục lớn hơn. Đảng viên cộng sản dùng quyền lực và tài nguyên của họ làm giàu từ bất kỳ các nguồn có thể nào. Sau khi hút hết quỹ công của công ty họ bán dụng cụ, thiết bị và vật liệu, kế đó bán xưởng và đất của công ty.
Những công chức đồi bại (tham quan) đã làm phá sản các doanh nghiệp bất kể to nhỏ. Các công ty mất người điều hành và cũng phá sản theo, Các doanh nghiệp quân đội cũng phá sản. Trong vòng 10 năm, công chức (tham quan) đảng cộng sản đã làm phá sản 90% doanh nghiệp ở Trung Quốc. Nhưng những nhân viên này trở thành triệu phú và tỉ phú.
Nhiều công dân thất nghiệp, bất kể họ đã là đảng viên hay không, đều trở thành ăn mày và vô nghề nghiệp. Tổ chức đảng của công nhân mỏ và người lao động đã giải tán tạp thể. Để tránh thoát trách nhiệm, bí thư đảng quy trách nhiệm cho các đảng viên khác.
Tổ chức của đảng cộng sản ở thành thị đã tan vỡ. Nếu tất cả những người muốn rút rời ra đảng cộng sản có thể đọc “Cửu Bình Đảng Cộng Sản” và tuyên ngôn từ bỏ trên internet, như vậy, số người từ bỏ sẽ tăng lên 10 triệu người.
Đảng viên nông dân
Cuối thời kỳ 1980, trong lúc moị người đều gắn bó với tiền tài, làm giàu, các bí thư đảng, viên chức của thị xã, huyện và nông thôn cũng bận rộn thu hút phân chia những quỹ nhà nước, lấy cớ phát triển kinh tế, kinh doanh nông thôn. Lúc những doanh nghiệp này mất tiền, những thư ký và viên chức chính quyền này kiếm cớ đã gia tăng thuế, đặt thêm gánh nặng lên vai của nông dân. Sau khi siêng năng làm việc cả năm, nông dân sẽ phát giác họ không kiếm được tiền mà thay vào họ còn nợ thiếu.Bởi vậy, nông dân như bị đẩy vào hoàn cảnh tuyệt vọng. Nông dân thanh niên bỏ đi đến thành thị tiềm việc làm. Nông thôn sẽ mất đi sức lao động chính yếu. sau khi đảng viên cộng sản bỏ đi, chỉ còn phân nhánh thư ký tồn tại, như một quân đội không có binh sĩ. Tổ chức của đảng cộng sản ở nông thôn cũng đã tê liệt rồi.
Hiện giờ ở Trung Quốc, nếu anh/chị đến thành thị hay nông thôn, không ai nhận là đảng viên của đảng cộng sản. Khi anh/chị đề cập đến “đảng viên cộng sản” quần chúng sẽ nghĩ đến lừa gạt, không hợp lý, tổn hại.
Sau khi tổ chức của nông dân và công dân giải tán, 80% đảng viên đã giải tán. Với cái vỏ trống không, đảng cộng sản Trung Quốc sẽ tan vỡ bất cứ lúc nào. Định mệnh của nó sẽ giống hệt như đảng cộng sản Châu Âu.