Chương 18: Dã tâm toàn cầu – Dã tâm toàn cầu của Trung cộng dưới sự an bài của ma quỷ (Phần II) (audio)
Mục lục
3. “Chiến tranh không giới hạn” mang đậm màu sắc ĐCSTQ
3.1 “Tuyên truyền đối ngoại toàn cầu”: Phát tán văn hóa đảng ra toàn thế giới
3.1.1 Bộ máy tuyên truyền lớn nhất thế giới
3.1.2 Biến truyền thông toàn thế giới trở thành “Tân Hoa xã”
3.1.3 Tẩy não văn nghệ và văn hóa
3.2 “Thống nhất chiến tuyến”: Làm tan rã thế giới tự do từ bên trong, lập nên liên quân đồng minh cộng sản
3.2.1 Mua chuộc các chính trị gia và doanh nhân phương Tây
3.2.2 Xâm nhập vào giới học thuật và các viện nghiên cứu chính sách
3.2.3 Lôi kéo, lợi dụng, khống chế các lãnh đạo, doanh nhân và học sinh người Hoa ở nước ngoài
3.2.4 Lợi dụng, dụ dỗ giới điện ảnh, giải trí
3.2.5 Uy hiếp, đe dọa những người bất đồng chính kiến ở hải ngoại
3.3 “Vũ khí hạng nặng của quốc gia”: Chiến tranh không giới hạn trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật và kinh tế
3.3.1 Cạm bẫy của “việc đổi kỹ thuật lấy thị trường”
3.3.2 Một “cường quốc chế tạo” nhờ “đánh cắp” mà thành
3.3.3 “Kế hoạch ngàn người tài” – sự kết hợp giữa cuộc chiến giành người tài và cuộc chiến tình báo
3.3.4 Thể chế vận hành quốc gia của tà ác
3.4 Chiến tranh tình báo toàn dân
3.5 Các cuộc chiến tranh không giới hạn khác
4. “Mô hình Trung Quốc (ĐCSTQ)” là chiếc xe siêu tốc của tà linh đưa nhân loại đi trên con đường tự hủy diệt
5. Bài học giáo huấn và con đường thoát ra
5.1 Chính sách bình định sai lầm
5.2 Vì sao phương Tây lại nhìn nhận sai về ĐCSTQ
5.3 Đâu là con đường thoát
=========
3. “Chiến tranh không giới hạn” mang đậm màu sắc Trung Cộng
Trong quá trình thực hiện dã tâm toàn cầu của mình, Trung Cộng hoàn toàn không có giới hạn đạo đức và không đếm xỉa đến bất cứ quy tắc nào. Trong “Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản Trung Quốc” đã nói, lịch sử dựng nghiệp của Trung Cộng là một quá trình liên tục tích tụ tà ác, Trung Cộng hấp thu và dung dưỡng đủ cả chín Gen lớn của một con quỷ cộng sản tà ác: “tà ác, lừa dối, xúi bẩy, lưu manh, gián điệp, trấn lột, đấu tranh, diệt chủng, khống chế”. [1] Trong quá trình Trung Cộng khuếch trương ra toàn cầu, những Gen này được di truyền liên tục và biến hóa không ngừng, thủ đoạn và mức độ tà ác cũng liên tục tăng thêm; và tư tưởng về chiến tranh không giới hạn của Trung Cộng chính là thể hiện tập trung của những đặc trưng tà ác đó, đó cũng là nguyên nhân quan trọng cho sự thành công từng bước của Trung Cộng.
Tư tưởng chiến tranh không giới hạn vẫn luôn xuyên suốt trong thực tiễn quân sự của Trung Cộng. Năm 1999, hai tướng lĩnh của Trung Cộng chính thức đưa ra từ “chiến tranh không giới hạn” trong cuốn sách về quân sự của họ, và tổng kết nó thành một thể hệ lý luận quân sự. Chiến tranh không giới hạn, theo nghĩa đen chính là “một cuộc chiến vượt trên tất cả các giới tuyến và mức độ”, “dùng tất cả các thủ đoạn, bao gồm thủ đoạn vũ lực và phi vũ lực, quân sự và phi quân sự, sát thương và phi sát thương, ép buộc kẻ địch phải chấp nhận lợi ích của mình”, “thủ đoạn không gì không có, tin tức không đâu không biết, chiến trường ở khắp mọi nơi”, “vượt trên hết thảy sự ràng buộc về chính trị, lịch sử, văn hóa, đạo đức”. [2] Chiến tranh không giới hạn có nghĩa là “tất cả vũ khí và kỹ thuật đều có thể tùy ý sử dụng; có nghĩa là tất cả mọi giới hạn truyền thống để phân định giữa chiến tranh và phi chiến tranh, quân sự và phi quân sự đều bị phá vỡ”, “một cuộc chiến tổng hợp vượt qua tất cả mọi giới hạn và phù hợp với yêu cầu của quy luật chiến thắng”, dùng mọi biện pháp vượt qua giới hạn của quốc gia, lĩnh vực, bằng mọi thủ đoạn, mọi mức độ, mọi lĩnh vực tài chính, thương mại, tin tặc, truyền thông, pháp luật quốc tế v.v. đều có thể trở thành chiến trường. Nó bao gồm chiến tranh khủng bố, chiến tranh hóa học, chiến tranh sinh thái, chiến tranh nguyên tử, chiến tranh điện tử, chiến tranh ma túy, chiến tranh tình báo, chiến tranh vũ trụ, chiến tranh buôn lậu, chiến tranh tâm lý, chiến tranh tài chính tiền tệ, chiến tranh thương mại, chiến tranh truyền thông, chiến tranh mạng internet, chiến tranh hình thái ý thức, chiến tranh trừng phạt v.v. [3]
Tác giả của “chiến tranh không giới hạn” cho rằng, sự “mở rộng” của chiến tranh là kết cục tất yếu trong tương lai, cần phải quân sự hóa tất cả các lĩnh vực. Họ cho rằng rất nhiều người tài trong lĩnh vực phi quân sự, dù không mặc quân trang nhưng họ mới là lực lượng then chốt của chiến tranh không giới hạn, chính phủ cần mau chóng tham gia tất cả các lĩnh vực chiến tranh vô hình này để chuẩn bị cho chiến tranh. [4]
Con người gọi rất nhiều lĩnh vực là chiến trường, nhưng đó chỉ là một cách nói ẩn dụ. Nhưng Trung Cộng đã tiến hành chiến tranh hóa mọi thứ theo đúng nghĩa đen của nó, nó coi mọi lĩnh vực đều là chiến trường, bất cứ lúc nào cũng đều đang trong tình trạng chiến tranh, bất cứ ai cũng là người tham chiến, bất cứ xung đột, mâu thuẫn nào cũng bị coi là cuộc đấu “một mất một còn”, luôn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, huy động nguồn lực toàn quốc, sử dụng thủ đoạn chiến tranh để đạt mục tiêu. Những năm 1940 của thế kỷ trước, trong cuộc nội chiến giành chính quyền, Trung Cộng đã từng dùng chiến tranh kinh tế để làm sụp đổ nền kinh tế của chính phủ Quốc Dân, dùng chiến tranh tình báo để trực tiếp nắm bắt kế hoạch tác chiến của quân đội Quốc Dân, dùng các loại âm mưu để hỗ trợ cho hoạt động quân sự để đánh bại Quốc Dân đảng. Ngày nay Trung Cộng vẫn đang sử dụng những thủ đoạn không giới hạn này, hơn nữa với quy mô lớn hơn, phạm vi rộng hơn. Chiến tranh không giới hạn có nghĩa là phá bỏ mọi quy tắc thông thường và giới hạn đạo đức, điều này khiến cho đại đa số người phương Tây, chính phủ và các doanh nghiệp phương Tây không thể lý giải được phương thức hành động của Trung Cộng, càng khó mà chống lại được những thủ đoạn của nó.
Tư duy và cách thức tiến hành loại chiến tranh không giới hạn này của Trung Cộng được quán triệt trong mọi lĩnh vực: Thông qua tuyên truyền đối ngoại để truyền bá văn hóa đảng ra toàn thế giới, khống chế truyền thông toàn cầu, tiến hành chiến tranh không giới hạn trên hình thái ý thức; dùng danh lợi, sắc đẹp, tình cảm, hối lộ, quyền lực để lôi kéo những lãnh đạo của Liên Hợp Quốc, chính khách của các quốc gia, những người có danh tiếng ở các viện chiến lược, chủ tịch các tập đoàn, những người có ảnh hưởng trong các lĩnh vực, bồi dưỡng họ thành “những người bạn cũ của Trung Cộng”, sẵn sàng lên tiếng cho Trung Cộng, giúp đỡ nó vượt qua khủng hoảng quyền thống trị; hỗ trợ, kích động, liên hợp với chính quyền lưu manh để kiềm chế nước Mỹ và chính phủ các quốc gia phương Tây, dùng đặt hàng ngoại giao để phân tách các quốc gia tự do, thực thi chiến tranh không giới hạn trong chính trị; dùng thị trường hơn một tỷ người Trung Quốc làm mồi nhử, đặt quan hệ kinh tế mật thiết với các quốc gia, đạt đến mức “trong bạn có tôi, trong tôi có bạn”, lợi dụng sự dựa dẫm của những quốc gia này vào kinh tế Trung Quốc, “một người vinh tất cả cùng vinh, một người tổn thất tất cả cùng tổn thất”, từ đó trói buộc các quốc gia (với nó); bằng việc phá hoại các quy tắc thương mại của WTO và đưa ra các cam kết cải cách giả tạo, nó đã đạt được xuất siêu và có dự trữ ngoại hối dồi dào, dùng chất dinh dưỡng của chủ nghĩa tư bản để nuôi dưỡng cơ thể chủ nghĩa xã hội; dùng thị trường, ngoại hối và nguồn lực tài chính làm công cụ, thông qua chiến tranh không giới hạn kinh tế để đàn áp nhân quyền, gây sức ép buộc các quốc gia vứt bỏ trách nhiệm, đạo nghĩa và các giá trị phổ quát; sử dụng chiến thuật biển người trong lĩnh vực công nghệ thông tin, ép buộc người dân và doanh nghiệp tư nhân lấy cắp những thông tin của các quốc gia phát triển; vừa đánh vừa lôi kéo ngoại giao với các nước, chia để trị, một mặt dụ dỗ kinh tế, mặt khác uy hiếp trả thù, đồng thời tùy ý biến người dân Trung quốc và người dân của các quốc gia khác thành con tin v.v. Rất nhiều việc nhỏ tưởng chừng tầm thường nhưng đều bị Trung Cộng lợi dụng để đạt được mục đích tà ác của nó.
3.1 “Tuyên truyền đối ngoại toàn cầu”: Phát tán văn hóa đảng ra toàn thế giới
Chi nhánh của một công ty phát thanh truyền hình nhà nước Trung Quốc được đặt tại London, trong đợt tuyển dụng sau khi khai trương, có gần 6000 người ứng tuyển cho 90 vị trí việc làm “báo cáo tin tức từ góc độ của Trung Quốc”, Trung Cộng đã gặp phải một vấn đề khiến người ta phải “ngưỡng mộ”, đó là số lượng người ứng tuyển quá nhiều. [5] Mọi người đổ xô đến ứng tuyển vào vị trí truyền thông của Trung Cộng, điều này đã thể hiện sự suy thoái của ngành truyền thông phương Tây, đồng thời cũng lộ rõ sự uy hiếp của tuyên truyền đối ngoại toàn cầu của Trung Cộng.
3.1.1 Bộ máy tuyên truyền lớn nhất thế giới
Mao Trạch Đông từng yêu cầu Tân Hoa xã phải “quản lý toàn cầu, để cho toàn thế giới có thể nghe được tiếng nói của chúng ta”. [6] Trước đây Trung Cộng không làm được thì bây giờ gần làm được rồi .
Sau cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008, truyền thông phương Tây đứng trước nguy cơ phá sản do khó khăn về tài chính, Trung Cộng liền nắm lấy thời cơ phát động chiến dịch “tuyên truyền đối ngoại toàn cầu”. Các cơ quan ngôn luận của Trung Quốc như “Nhân dân nhật báo”, “Trung Hoa nhật báo”, Tân Hoa xã, Đài truyền hình trung ương Trung Quốc (CCTV), Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc … nô nức “xuất ngoại”, trực tiếp đặt các tòa báo, đài phát thanh, đài truyền hình ở khắp nơi trên thế giới. Trường Bình, nguyên chủ nhiệm báo “Nam Phương cuối tuần” nói, bắt đầu từ năm 2009, chính quyền Trung Cộng đã dành 45 tỷ nhân dân tệ để tiến hành cái gọi là “chiến lược quốc gia về tuyên truyền đối ngoại toàn cầu nhằm tạo hình tượng quan hệ công chúng”. Nhưng theo tiết lộ của những người làm trong ngành truyền thông Trung Quốc, 45 tỷ nhân dân tệ chỉ là một phần nhỏ được công bố công khai. [7] Truyền thông Anh ước đoán mỗi năm Trung Cộng tiêu tốn 10 tỷ USD cho tuyên truyền đối ngoại. [8] Tháng 3/2018, Trung Cộng gộp Đài truyền hình trung ương Trung Quốc, Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc và Đài phát thanh quốc gia Trung Quốc thành Tập đoàn phát thanh truyền hình Trung ương, do Bộ tuyên truyền Trung Quốc thống nhất lãnh đạo, ở hải ngoại nó có tên là “Tiếng nói Trung Quốc (voice of China)”, trở thành bộ máy tuyên truyền lớn nhất thế giới.
Tân Hoa xã từng thuê một biển quảng cáo với diện tích lớn nhất, ở vị trí đắc địa nhất trên quảng trường Thời đại ở New York nhằm tạo thanh thế cho Trung Cộng, gây náo động suốt một thời gian. Năm 2016, Trung Cộng cố ý đổi tên Đài truyền hình trung ương Trung Quốc ở hải ngoại từ CCTV thành CGTN (China Global Television Network, mạng phát thanh truyền hình toàn cầu Trung Quốc).
Thủ đoạn tuyên truyền đối ngoại của Trung Cộng quả là “theo kịp thời đại”, các cơ quan thường trú ở nước ngoài của cơ quan truyền thông ngôn luận của Trung Cộng đã thực thi chiến lược “bản địa hóa”, chủ yếu tuyển dụng các phóng viên và người phụ trách bản địa. Một bức ảnh chụp cảnh “Tập Cận Bình hỏi thăm cơ quan thường trú CCTV tại Mỹ qua màn hình” cho thấy 90% phóng viên đều không phải người Hoa. [9] Toàn bộ việc sản xuất nội dung chương trình được chuyển từ Trung Quốc ra nước ngoài, thuê phóng viên tại chỗ, diễn ra tại nơi sinh sống của người nước ngoài, dùng những khuôn mặt người nước ngoài, dùng tiếng nói của người nước ngoài, dùng tư duy của đảng cộng sản, làm lẫn lộn Trung Cộng và Trung Quốc, mượn người phương Tây để “kể câu chuyện tốt đẹp về Trung Cộng (mà không phải Trung Quốc)” và “truyền đi những lời nói tốt đẹp về Trung Cộng (mà không phải Trung Quốc)”. Đây là màn kịch đặc sắc nhất trong chiến dịch tuyên truyền đối ngoại toàn cầu của Trung Cộng. Trung Cộng còn cấp học bổng cho những nhà báo quốc tế trẻ, chu cấp tiền ăn ở để họ đến Trung Quốc tham gia tập huấn hoặc học tập, tiêm nhiễm vào đầu họ những quan điểm tin tức của Trung Cộng.
Cùng với việc thực thi chủ nghĩa thực dân kiểu mới về kinh tế ở châu Phi, truyền thông của Trung Cộng cũng đã vươn bàn tay đen đúa của nó đến mọi ngóc ngách của châu Phi. Công ty trách nhiệm hữu hạn truyền thông Thời đại Tứ Đạt – một tập đoàn truyền hình và truyền thông đến từ Trung Quốc đã mở rộng kinh doanh tại 30 quốc gia ở lục địa châu Phi, được mệnh danh là “Doanh nghiệp truyền hình kỹ thuật số phát triển nhanh nhất và có sức ảnh hưởng lớn nhất châu Phi”. Một tài xế taxi ở Uganda cho biết: “Ngày càng có nhiều người châu Phi hiểu về xã hội Trung Quốc thông qua xem các bộ phim truyền hình Trung Quốc”. [10]
Các kênh truyền thông của Trung Cộng đã thiếu uy tín lại tự tung hô mình nên khiến hiệu quả tuyên truyền ra nước ngoài không cao. [Cho nên] để các kênh truyền thông nước ngoài tự nguyện trở thành người phát ngôn thay cho các kênh truyền thông Trung Cộng, không tiếc tay đả kích những kênh truyền thông hoặc cá nhân lên tiếng phê phán Trung Cộng, để tất cả mọi người đến cổ động cho Trung Cộng, đây lại là một phương thuốc mạnh khác trong tuyên truyền đối ngoại toàn cầu của Trung Cộng.
3.1.2 Biến truyền thông toàn thế giới trở thành “Tân Hoa xã”
Năm 2015, ngoại trưởng của 10 quốc gia đã khiển trách Trung Cộng cho xây dựng những đảo nhân tạo trên vùng biển Đông đang có tranh chấp. Lúc này, một đài phát thanh ở ngoại ô phía tây của thủ đô Washington của Mỹ lại lên tiếng nói khác, không những không đề cập đến kế hoạch xây đảo nhân tạo của Trung Cộng, ngược lại còn nói rằng một thế lực nước ngoài nào đó đang mưu đồ bịa đặt sự việc sai sự thực để gia tăng tình hình căng thẳng trên biển Đông. [11] Đài phát thanh này tên là WCRW, nội dung phát ngôn của nó đa phần đều đứng trên lập trường của Trung Cộng. Điều kỳ lạ là đài phát thanh này không hoạt động bằng quảng cáo, khách hàng duy nhất của nó là công ty G&E Studio Inc, một công ty của người Hoa do “Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc” (CRI) nắm giữ 60% cổ phần. G&E có ít nhất 15 đài phát thanh kiểu này ở Mỹ, ngoài thủ đô Washington, nó còn có mặt ở các thành phố khác như Los Angeles, Salt Lake City, Atlanta, Philadelphia, Houston, Honolulu, Portland, Oregon v.v. cho đến cả Vancouver của Canada.
“Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc” (CRI)là một kênh truyền thông của Trung Cộng, đài này thuê công ty của người Hoa bản địa làm đại lý, còn nó đứng đằng sau thao túng bằng cổ phần, lợi dụng những đài phát thanh bản địa của Mỹ để tuyên truyền cho Trung Cộng. Cách làm này có ưu thế quan trọng nhất là đã che đậy được vai trò đứng đằng sau của Trung Cộng, khiến người ta có cảm giác chính người Mỹ đang phát ngôn ủng hộ cho Trung Cộng, từ đó gây hiểu lầm rất lớn cho người nghe. Năm 2015, CRI đã thành lập ít nhất 33 đài phát thanh loại này ở 14 quốc gia; đến năm 2018, CRI đã có 58 đài phát thanh ở 35 quốc gia trên toàn thế giới. [12] Việc lợi dụng những công ty của người Hoa bản địa thông qua nắm giữ cổ phần, khiến mọi người cho dù có cảm thấy bất mãn trước những tuyên truyền được che đậy kỹ của Trung Cộng, nhưng đứng trên phương diện pháp luật, có vẻ như các quốc gia dân chủ cũng chẳng thể làm gì được. Kế hoạch tuyên truyền đối ngoại toàn cầu của Trung Cộng liền lợi dụng kẽ hở của xã hội dân chủ để ra tay mạnh hơn, dùng danh nghĩa dân chủ để tô vẽ cho độc tài, lợi dụng kẽ hở pháp luật của xã hội tự do để tẩy não người nghe đài, dùng danh nghĩa dân chủ để lật đổ dân chủ, đây chính là dã tâm của Trung Cộng.
Trang đính kèm “mượn thuyền ra biển” của“Nhật báo Trung Quốc (China Daily)”lại là một thủ đoạn quan trọng khác trong tuyên truyền đối ngoại toàn cầu của Trung Cộng. “Nhật báo Trung Quốc” dùng phương thức đăng quảng cáo trên báo “Bưu điện Washington (The Washington Post)” để mở ra một chuyên mục tin tức của Trung Quốc, nó dốc hết tâm trí thiết kế trang quảng cáo này nhằm tạo cho độc giả cảm giác rằng đây là nội dung chính của “Bưu điện Washington”. [13] Ngoài “Bưu điện Washington”, Trung Cộng cũng sử dụng cách thức này trên những tờ báo có tầm ảnh hưởng lớn khác, bao gồm hơn 30 tờ báo giấy như “Thời báo New York (New York Times)”, “Nhật báo phố Wall (The Wall Street Journal)”, “Nhật báo điện tín (The Daily Telegraph)” của Anh, “Le Figaro” của Pháp, dùng tiền để mua trang quảng cáo, sống tầm gửi trên các kênh truyền thông chủ lưu của phương Tây, truyền bá tiếng nói của Trung Cộng. Chữ “quảng cáo” trên trang này được đặt ở chỗ rất ít được chú ý, khiến độc giả rất dễ nhầm tưởng rằng đây là những nội dung bình luận của chính những tờ báo giấy này. Ngày 23/9/2018, trên báo “Des Moines Register” – một tờ báo giấy địa phương của bang Iowa, Mỹ, “Nhật báo Trung Quốc” cũng đã chèn vào một phần quảng cáo gồm bốn trang trông rất giống một trang tin tức và bình luận bình thường, trong đó công khai công kích tổng thống Mỹ, mưu đồ gây ảnh hưởng đến kỳ bầu cử giữa nhiệm kỳ của Mỹ. [14]
Khống chế các kênh truyền thông Hoa ngữ ở hải ngoại là một chiêu trò mà Trung Cộng rất thành thạo. Thông qua cưỡng ép và dụ dỗ, Trung Cộng đã “chiêu hàng” một lượng lớn kênh truyền thông Hoa ngữ, bao gồm một số kênh truyền thông có khuynh hướng chống cộng trước đây do người Đài Loan sáng lập. “Diễn đàn truyền thông Hoa ngữ thế giới” là công cụ tuyên truyền đối ngoại do Trung Cộng đứng ra tổ chức, dùng để truyền đạt “chỉ thị của Đảng” đến các kênh truyền thông Hoa ngữ trên toàn thế giới. Ngày 10/9/2017, “Diễn đàn truyền thông Hoa ngữ thế giới” lần thứ 9 khai mạc tại Phúc Châu, hơn 460 nhân viên truyền thông cao cấp của các kênh truyền thông Hoa ngữ đến từ hơn 60 quốc gia và vùng lãnh thổ đã đến tham dự. Một kênh truyền thông Hoa ngữ ở California, Mỹ bị truyền thông phương Tây gọi là loa phóng thanh của Trung Cộng, trong đại hội Trung Cộng lần thứ 19, kênh truyền thông này đã đăng một loạt bài báo dài kỳ về đại hội Trung Cộng, không khác nào một kênh truyền thông của Trung Cộng. [15] Mùa thu năm 2014, Hồng Kông diễn ra phong trào biểu tình của người dân đòi quyền bầu cử phổ thông. Lúc đó, “Hiệp hội truyền thông Hoa ngữ hải ngoại” với hơn 160 kênh truyền thông thành viên, bị Trung Cộng khống chế đã lập tức tổ chức một cuộc họp gồm 142 kênh truyền thông thân cộng ở châu Á, châu Âu, châu Phi, châu Mỹ và châu Úc để phát biểu cái gọi là “Tuyên ngôn bảo vệ Hồng Kông”, nhằm tạo thanh thế phụ họa cho Trung Cộng, sự mở rộng phạm vi xâm nhập ra hải ngoại của Trung Cộng và hiệu quả của nó khiến thế giới phải kinh ngạc. [16]
Trung Cộng còn nâng đỡ một số kênh truyền thông Hoa ngữ để đóng vai “kênh truyền thông nước ngoài giả”, dùng danh nghĩa “người thứ ba”, phóng viên nước ngoài để giúp Trung Cộng tuyên truyền, tạo ra giả tướng là rất nhiều kênh truyền thông trên thế giới đều đang ủng hộ Trung Cộng.
Trong hoạt động tuyên truyền đối ngoại của Trung Cộng, việc áp chế những tiếng nói phản đối lại giống như mặt sau của một đồng xu. Đối với những kênh truyền thông và phóng viên dũng cảm vạch trần những hành vi xấu của Trung Cộng, nó sẽ dùng biện pháp từ chối cấp thị thực nhập cảnh và các biện pháp uy hiếp, chèn ép khác để bắt buộc những kênh truyền thông hải ngoại này tự xem xét lại, không dám vượt giới hạn. Trên phạm vi toàn cầu, chỉ có rất ít kênh truyền thông dám thẳng thắn không cùng một hội với những kênh truyền thông của Trung Cộng.
Một tên lưu manh muốn thay đổi ấn tượng về bản thân trong mắt người khác thì có một số biện pháp sau: Một là thay đổi từ bên trong, bỏ cái ác theo cái thiện, không làm trò lưu manh nữa, như vậy người khác tự nhiên sẽ thay đổi cách nhìn với họ; cách thứ hai chính là hướng ra bên ngoài mà hành động, chui vào đầu người khác mà làm phẫu thuật tẩy não, khiến người ngoài không còn nhận ra những trò lưu manh của nó nữa; cách thứ ba là tẩy não một cách tinh vi và có hệ thống, biến người khác cũng trở thành lưu manh, từ đó tạo ra lớp bảo vệ lớn nhất cho bản thân. Dùng các hoạt động tuyên truyền quy mô lớn hướng tới người nước ngoài để tẩy não người dân thế giới, khiến họ không còn cảm thấy Trung Cộng là lưu manh, thậm chí lôi họ xuống, khiến họ tự nguyện gia nhập đội ngũ lưu manh. Thông qua rất nhiều hoạt động đầu tư và làm ăn giảo hoạt, Trung Cộng đã xây dựng lên một thể chế tẩy não tầm cỡ thế giới.
3.1.3 Tẩy não văn nghệ và văn hóa
Tẩy não văn hóa là công cụ quan trọng của Trung Cộng để hủy diệt văn hóa truyền thống. Mấy năm gần đây, Trung Cộng rêu rao rằng bản thân nó đang nỗ lực khôi phục lại văn hóa truyền thống, nhưng như đã đề cập trong chương trước của cuốn sách này, cái gọi là làn sóng “khôi phục văn hóa truyền thống” này đã cắt xén linh hồn của văn hóa truyền thống, dùng văn hóa đảng giả tạo và biến dị để đội lốt văn hóa truyền thống. Hành động của nó không chỉ lừa dối người dân thế giới mà còn khiến cho văn hóa truyền thống bị phá hủy nặng nề hơn. Không chỉ vậy, để gây ảnh hưởng hơn tới thế giới, một trọng điểm trong chiến dịch tuyên truyền đối ngoại toàn cầu của Trung Cộng chính là truyền bá “văn hóa truyền thống Trung Quốc” phiên bản Trung Cộng, dùng phong tục và văn hóa cổ xưa của Trung Quốc để tô vẽ cho Trung Cộng, từ đó tiến hành tuyên truyền tẩy não người dân thế giới. Chương trình đại biểu cho nó là “Học viện Khổng Tử”.
Theo thống kê không đầy đủ, tính đến cuối năm 2017, Trung Cộng đã thành lập 525 Học viện Khổng Tử (tại các trường cao đẳng), mở 1113 giảng đường Khổng Tử (tại các trường trung học và tiểu học) ở 146 quốc gia. [17] Kinh phí hoạt động của học viện Khổng Tử do “Hán Biện”- một tổ chức trực thuộc mặt trận thống nhất Trung Cộng tài trợ, việc sử dụng kinh phí này chịu sự giám sát của nhân viên đại sứ quán và lãnh sự quán Trung Quốc. Học viện Khổng Tử phá bỏ những nguyên tắc học thuật trọng yếu như tính tự chủ và tự do học thuật của các tổ chức học thuật, nhằm mục đích tuyên truyền ý chí của Trung Cộng. Nó dạy người học học về những giai đoạn lịch sử đã qua lọc bỏ của Trung Quốc, nhưng lại né tránh những sự kiện lịch sử chân thực và tình trạng đàn áp nhân quyền tồi tệ của Trung Cộng. Trong một số giảng đường của học viện Khổng Tử có treo những lời nói của Mao Trạch Đông, lấy danh nghĩa là truyền bá văn hóa truyền thống Trung Quốc, kỳ thực là khuếch trương giáo nghĩa cộng sản và tuyên truyền văn hóa đảng của Trung Cộng.
Ngoài việc cung cấp giáo trình ngôn ngữ và văn hóa, học viện Khổng Tử còn bẻ cong lịch sử, thậm chí tổ chức kháng nghị, phản đối các hoạt động mà Trung Cộng cho là uy hiếp đến sự ổn định của nó. Ví dụ như, mời những diễn giả liên tục tuyên truyền những lời giả dối của Trung Cộng liên quan đến Tây Tạng, nó còn tuyên bố rằng nguyên nhân khơi mào cuộc chiến tranh giữa Trung Quốc và Triều Tiên là do quân đội Mỹ nổ súng vào làng mạc của Trung Quốc nên Trung Cộng bị ép phải xuất quân. [18]
“Dự luật trao quyền quốc phòng” năm tài chính 2019 được chính phủ Mỹ thông qua vào năm 2018 đã dùng những từ ngữ rất mạnh mẽ để chỉ trích Trung Cộng âm mưu gây ảnh hưởng tới các kênh ngôn luận chung của nước Mỹ, đặc biệt là gây ảnh hưởng đến “các kênh truyền thông, tổ chức văn hóa, các doanh nghiệp và các đoàn thể học thuật và chính trị” của Mỹ. Dự luật này ra lệnh cấm Bộ quốc phòng tài trợ cho các khoa tiếng Trung của các trường đại học Mỹ có thành lập học viện Khổng Tử. [19]
Tháng 9-10/2011, Trung Cộng đã phái đoàn ca vũ kịch gồm 300 người biểu diễn vở kịch múa “ Đội quân nữ màu đỏ” mang đầy bạo lực cách mạng của Trung Cộng tại trung tâm nghệ thuật Kennedy, thủ đô Washington, Mỹ. Tháng 9/2016, nó nghênh ngang tổ chức “Dạ hội ca múa nhạc kỷ niệm 80 năm cuộc trường chinh thắng lợi” ở Los Angeles, Mỹ. Cùng lúc đó tại Úc, nó tuyên bố tổ chức “Nhạc hội đỏ kỷ niệm 40 năm ngày mất của Mao Trạch Đông” ở tòa thị chính Sydney và tòa thị chính Melbourne. Người Hoa ở Úc đã tổ chức kháng nghị, cuối cùng đã ngăn cản thành công buổi biểu diễn này. Năm 2017, Trung Cộng truyền bá vở kịch “Đội quân nữ màu đỏ” đến Úc, đến năm 2018 nó lại đưa một vở vũ kịch bạo lực cách mạng khác là “Đội dân quân Hồng Hồ” đến Sydney và Melbourne.
Trong cuộc chiến tranh truyền thông hay còn gọi là chiến tranh thông tin, chính quyền độc tài Trung Cộng ở vị thế không bình đẳng so với chính quyền dân chủ. Trung Cộng không cho phép bất cứ kênh truyền thông của quốc gia dân chủ nào được đến đưa tin, nhưng Trung Cộng lại có thể tùy ý đưa bất cứ thông tin nào đến xã hội dân chủ; Trung Cộng không cho phép bất cứ người nào của quốc gia dân chủ đầu tư vào các kênh truyền thông của nó, nhưng Trung Cộng lại có thể tùy ý đưa những bài viết, lời nói, hình ảnh của nó lên các kênh truyền thông của xã hội dân chủ, hoặc trực tiếp mua lại kênh truyền thông nước ngoài; Truyền thông của Trung Cộng không cho phép phóng viên phương Tây tác nghiệp, nhưng Trung Cộng lại có thể đưa người của nó đến các kênh truyền thông phương Tây để nằm vùng, hoặc trực tiếp bồi dưỡng người nước ngoài thành phóng viên đưa tin cho các kênh truyền thông của nó. Chỉ cần phương Tây vẫn tiếp tục coi các cơ quan phát ngôn của Trung Cộng là “kênh truyền thông”, phương Tây sẽ vẫn luôn thua cuộc trong “cuộc chiến tin tức” này. Năm 2018, Bộ tư pháp Mỹ đã yêu cầu Tân Hoa xã và mạng phát thanh truyền hình toàn cầu Trung Quốc phải đăng ký các chi nhánh tại Mỹ với tư cách là “đại diện nước ngoài”. Mặc dù đây là một bước đi đúng đắn, nhưng vẫn chưa thấm tháp gì, không giải quyết được tận gốc vấn đề “Dẫn sói về nhà”
“Tuyên truyền đối ngoại toàn cầu” là một chiến lược chủ yếu mà ma quỷ an bài cho Trung Cộng dùng “ngòi bút” để tranh đoạt thế giới, nó đã đạt được ngày càng nhiều quyền phát ngôn và đã bắt đầu dẫn dắt môi trường phát ngôn quốc tế. Bằng tuyên truyền đối ngoại toàn cầu, Trung Cộng đã phát tán độc tố cộng sản ra toàn cầu, khiến người dân thế giới bị lừa dối nghiêm trọng khi nhìn nhận về Trung Cộng, mô hình Trung Cộng, tình hình nhân quyền ở Trung Quốc và chủ nghĩa cộng sản.
3.2 “Mặt trận thống nhất”: Làm tan rã thế giới tự do từ bên trong, lập nên liên quân đồng minh cộng sản
Ngày 18/12/2018, trong đại hội kỷ niệm 40 năm “cải cách mở cửa”, Trung Cộng đã trao “huân chương hữu nghị cải cách Trung Quốc” cho 10 người nước ngoài để “cảm ơn xã hội quốc tế đã ủng hộ và giúp đỡ cho sự nghiệp cải cách mở cửa của Trung Quốc”. Trong 10 người này có Samaranch, nguyên Chủ tịch Ủy ban Olympic, người đã giúp Trung Cộng giành được quyền đăng cai tổ chức Olympic mùa hè năm 2008; và Robert Lawrence Kuhn, thương nhân người Mỹ, người trên danh nghĩa là người viết tự truyện cho Giang Trạch Dân, nguyên tổng bí thư Trung Cộng. Sự thực là trong mấy chục năm qua, những chính khách và người nổi tiếng quốc tế từng giúp đỡ Trung Cộng nhiều vô số. Họ xuất phát từ những động cơ khác nhau, đóng những vai trò khác nhau, nhưng đều không may trở thành những con mồi của mặt trận thống nhất của Trung Cộng và cũng là kẻ đồng lõa của chính quyền tội ác.
Nhằm thực hiện dã tâm toàn cầu, Trung Cộng không từ thủ đoạn nào lôi kéo tất cả các lực lượng có thể lôi kéo được để phục vụ cho Trung Cộng. Đây chính là “mặt trận thống nhất” của Trung Cộng. Mao Trạch Đông coi “mặt trận thống nhất” là một trong “ba pháp bảo lớn” của Trung Cộng. Chính quyền Quốc Dân đảng khi đó và xã hội tự do hiện nay đều từng phải chịu những tổn thất to lớn vì mặt trận thống nhất của Trung Cộng, may mắn là các quốc gia phương Tây đã bắt đầu đề phòng cảnh giác, những năm gần đây họ đã công bố nhiều báo cáo điều tra nhắm vào mặt trận thống nhất của Trung Cộng.
Ngày 24/8/2018, “Ủy ban thẩm tra kinh tế và an ninh Mỹ -Trung” (USCC), cơ quan trực thuộc Quốc hội Mỹ, đã công bố báo cáo “Nhiệm vụ của mặt trận thống nhất hải ngoại của Trung Quốc (Cộng)” (gọi tắt là “Báo cáo USCC”). Bản báo cáo này đã đưa ra tình hình chung, cơ cấu và phương thức hoạt động của mặt trận thống nhất của Trung Cộng. Trong đó bao gồm cách Trung Cộng lợi dụng các quan chức, tổ chức và các cơ quan đại chúng để triển khai mặt trận thống nhất, cho đến ảnh hưởng của các hoạt động của mặt trận thống nhất Trung Cộng đối với Mỹ và các quốc gia phương Tây khác. Báo cáo chỉ ra rằng: “Trung Cộng những năm gần đây đang ra sức để đẩy mạnh công tác mặt trận thống nhất. Ngày càng nhiều quan chức của mặt trận thống nhất được phân vào các vị trí cấp cao trong Trung Cộng và chính phủ. Vài năm gần đây, Trung Cộng đã tăng thêm khoảng 40.000 cán bộ mặt trận thống nhất”. [20]
Năm 2018, “Viện chiến lược công toàn cầu (GPPI)” thuộc Viện nghiên cứu châu Âu đã công bố một báo cáo nghiên cứu, trong đó mô tả chi tiết từng hoạt động thâm nhập vào châu Âu của Trung Cộng. [21] Ngày 29/11/2018, Viện nghiên cứu của đại học Stanford Mỹ cũng đã công bố một báo cáo chi tiết vạch trần sự thâm nhập ra hải ngoại của Trung Cộng. Báo cáo chỉ ra rằng: Hoạt động của Trung Quốc (Trung Cộng) đã vượt ra ngoài khuôn khổ truyền thống của “Mặt trận thống nhất” vốn chỉ là quan tâm đến phạm vi người Hoa kiều, mục tiêu của nó là những cơ quan bộ ngành rộng lớn hơn trong xã hội phương Tây, từ các viện nghiên cứu, trường đại học, kênh truyền thông đến các cơ quan chính phủ của các bang, khu vực và quốc gia. Trung Quốc (Trung Cộng) nỗ lực tuyên truyền hình ảnh tốt đẹp về chính phủ, chính sách, xã hội và văn hóa của mình (Trung Cộng); áp chế những quan điểm bất đồng; liên kết với các thế lực chủ yếu ở Mỹ để họ ủng hộ cho các mục tiêu chính sách ngoại giao và lợi ích kinh tế của Trung Quốc. [22]
Nhìn một cách tổng thể, mặt trận thống nhất Trung Cộng nhằm vào những đối tượng sau:
3.2.1 Mua chuộc các chính trị gia và doanh nhân phương Tây
“Báo cáo USCC” chỉ ra rằng,Trung Cộng coi công tác mặt trận thống nhất như một công cụ quan trọng để gia tăng sự ủng hộ trong và ngoài nước đối với đảng. Trung Cộng bỏ rất nhiều công sức và không tiếc tiền mua chuộc các chính trị gia phương Tây. Bằng các thủ đoạn như thuyết phục, dụ dỗ, tạo quan hệ v.v. Trung Cộng đã xây dựng được mối quan hệ mật thiết với các quan chức cấp cao của rất nhiều chính phủ phương Tây, thậm chí cho họ những đãi ngộ, tặng họ những món quà quý giá dành cho khách mời quốc gia, phong tặng họ những danh hiệu như “Người bạn lâu năm của nhân dân Trung Quốc”. Trong số những người này có tổng thư ký Liên Hợp Quốc, nguyên thủ quốc gia, quan khách chính phủ, nghị sĩ quốc hội, cố vấn cấp cao của chính phủ, người đứng đầu các tổ chức quốc tế, người nổi tiếng trong giới học thuật và viện nghiên cứu, các ông trùm tập đoàn truyền thông v.v., vào thời điểm then chốt, Trung Cộng sẽ yêu cầu họ lên tiếng ủng hộ cho Trung Cộng.
Hà Chí Bình, nguyên cục trưởng cục nội chính Hồng Kông, người bị Mỹ kết án vào tháng 12/2018, có quan hệ mật thiết với lãnh đạo cấp cao của Trung Cộng. Hà Chí Bình đã từng đại diện cho một công ty năng lượng Trung Quốc hối lộ các quan chức cấp cao của 2 quốc gia châu Phi để giành được quyền khai thác năng lượng, đối tượng nhận hối lộ gồm cả hai chủ tịch đại hội đồng Liên Hợp Quốc, rồi thông qua họ tạo mối liên hệ mật thiết với lãnh đạo cấp cao của các quốc gia khác.
Các tài liệu của tòa án tối cao Mỹ từng tóm lược lại những hoạt động gián điệp và tham nhũng tồn tại phổ biến ở Công ty Trung Hưng (ZTE), công ty viễn thông hàng đầu của Trung Quốc như sau: Hai quan chức cao cấp của Bộ điện tín Liberia đã khai rằng, trong thời gian từ năm 2005 đến năm 2007, ZTE đã hối lộ rất nhiều quan chức chính phủ nước họ, các đối tượng gồm tổng thống, quan chức chính phủ các cấp và thẩm phán tòa án của Liberia.
Trung Cộng lợi dụng lợi ích, sắc đẹp để mua chuộc, rồi lợi dụng đường dây gián điệp để tiếp cận các nhà lãnh đạo chính trị của các phe phái khác, biến họ thành quân cờ để thực hiện dã tâm của mình. Tháng 11/2014, trong bản ghi nhớ sau cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ của Mỹ, công ty năng lượng Hoa Tín, một công ty do một quan chức Trung Cộng đứng đằng sau, đã lên kế hoạch tiếp xúc với những nhân vật trong giới chính trị, gọi là xây dựng “cơ sở quan hệ bạn bè”. Diệp Giản Minh, tổng giám đốc công ty Hoa Tín, có quan hệ không tầm thường với những nhân vật chóp bu trong giới chính trị châu Âu. Diệp Giản Minh từng hỏi một cố vấn an ninh của cựu tổng thống Mỹ rằng có thể thuyết phục quân đội Mỹ không oanh tạc Syria được không, vì ông ta muốn mua những mỏ dầu ở đó. Những người Diệp Giản Minh tiếp xúc bao gồm thống đốc cục dự trữ liên bang Mỹ, quan chức cấp cao của Liên Hợp Quốc và còn có người nhà của những quan chức cấp cao trong chính phủ Mỹ. [24]
Khi cần thiết, các loại “mặt trận thống nhất” lâm thời do Trung Cộng tổ chức sẽ cô lập đối thủ. Trước đây, Trung Cộng đã lợi dụng số phiếu của các nước thuộc thế giới thứ ba để vào được Liên Hợp Quốc; nó còn thông qua người đại diện lợi dụng Iran để phá hoại nỗ lực ổn định Trung Đông của Mỹ, đồng thời củng cố liên minh kinh tế mới; trong cuộc chiến tranh thương mại Mỹ-Trung gần đây, Trung Cộng trắng trợn thuyết phục các quốc gia châu Âu, mưu đồ kích động mâu thuẫn Âu-Mỹ, thiết lập nên một mặt trận thống nhất mới để liên hợp ngăn cản nước Mỹ.
Trung Cộng còn bỏ nhiều công sức lôi kéo các nhân vật chính trị địa phương, như các nhà lãnh đạo cộng đồng, các ủy viên hội đồng thành phố, thị trưởng, các nghị viên tiểu bang v.v. Cách làm thông thường của nó là thông qua các thương nhân hay đoàn thể người Hoa quyên góp cho các chính khách đó, mời họ đến thăm Trung Quốc đại lục và nhân cơ hội đó hối lộ, giúp cho bạn bè, người thân của họ có được lợi thế khi làm ăn kinh doanh ở Trung Quốc, hoặc mua chuộc cấp dưới của họ, và thường sử dụng thủ đoạn hạ lưu như mỹ nhân kế.
Trần Dụng Lâm, cựu bí thư thứ nhất Tổng lãnh sự quán Trung Cộng ở Sydney xin tị nạn ở Úc vào năm 2005, năm 2017 khi trả lời phỏng vấn của báo “Đại Kỷ Nguyên”, ông đã tiết lộ chi tiết thủ đoạn của mặt trận thống nhất Trung Cộng trong việc xâm nhập vào chính phủ Úc, mua chuộc các nhân sĩ chính trị và quan chức của Úc. Ông nói: “Không chỉ quyên góp cho chính trị, trên thực tế số tiền hối lộ ngầm cho các chính khách còn lớn hơn nhiều so với các khoản quyên góp chính trị, đặc biệt là rất nhiều chính khách, quan chức cấp cao cũng bị mua chuộc”. “Phương thức mua chuộc các quan chức chính trị Úc của Trung Cộng còn bao gồm việc lôi kéo những người này đến Trung Quốc du lịch, phục vụ họ như hoàng đế và hoàn toàn miễn phí, một số người Hoa và công ty Trung Quốc sẵn sàng chi trả chi phí tình dục cho những quan chức Úc đến thăm Trung Quốc. Rất nhiều quan chức Úc sau khi đến Trung Quốc, trở về liền lập tức thay đổi thái độ”. [25]
Trung Cộng dựa vào nguồn lực tài chính hùng hậu, lôi kéo các đảng cộng sản, những đảng phái chính trị cánh tả và những nhân sĩ cánh tả trên toàn thế giới, khiến họ trở thành nội ứng cho Trung Cộng ở các quốc gia, thúc đẩy việc truyền bá hình thái ý thức chủ nghĩa cộng sản.
Trung Cộng dùng các thủ đoạn tương tự để lôi kéo và mua chuộc những nhân vật trong giới tài chính và công nghiệp của phương Tây, mời họ tới Trung Quốc làm khách quý, cho họ những lợi thế trong kinh doanh, từ đó thông qua họ để thuyết phục chính phủ các nước, gây ảnh hưởng đến chính sách kinh tế và tài chính của các quốc gia phương Tây. Trong cuộc chiến thương mại Mỹ-Trung, lãnh đạo cấp cao của Trung Cộng và các ông trùm phố Wall đã qua lại với nhau nhiều lần. Rất nhiều cơ quan tài chính chóp bu và công ty đa quốc gia của Mỹ đã mở các chi nhánh hoạt động ở Trung Quốc, để mở rộng hoạt động kinh doanh, họ đã tuyển dụng rất nhiều con cái của các quan chức cấp cao Trung Cộng, những người này dựa vào quan hệ cá nhân để phát ngôn thay cho Trung Cộng trong chính cơ quan mà họ làm việc.
3.2.2 Xâm nhập vào giới học thuật và các viện chiến lược
Rất nhiều viện chiến lược ở phương Tây có ảnh hưởng trực tiếp đến việc hoạch định chính sách và chiến lược của quốc gia, vì vậy Trung Cộng đặc biệt coi trọng các viện chiến lược này. Theo báo cáo do Viện nghiên cứu Hoover công bố, Trung Cộng đặc biệt dành nhiều công sức để gây ảnh hưởng đến cách nhìn nhận vấn đề của toàn bộ xã hội nước Mỹ, đồng thời đưa ra những chủ đề có lợi cho Trung Cộng. Bằng việc chu cấp tài chính cho các viện chiến lược của Mỹ, Trung Cộng đã đạt được mục đích gây ảnh hưởng và kiểm soát các viện nghiên cứu này. Gần như tất cả các viện nghiên cứu có liên quan đến các vấn đề của Trung Quốc đều từng bị Trung Cộng cố gắng mua chuộc, khống chế hoặc gây ảnh hưởng. [26]
Theo tiết lộ của tờ “Washington Post”, một số công ty Trung Quốc muốn khống chế các viện nghiên cứu của Mỹ, ví dụ như Hoa Vi (Huawei), công ty viễn thông hàng đầu Trung Quốc. Công ty này không những uy hiếp đến an ninh quốc gia Mỹ, mà còn có âm mưu dùng tài chính để gây ảnh hưởng đến tính độc lập của các viện nghiên cứu Washington. [27]
Hoa Vi (Huawei) đã tài trợ cho hơn 20 trường đại học của Anh trong đó có Cambridge, Oxford. Giáo sư Anthony Glees thuộc Trung tâm nghiên cứu an ninh và tình báo, chuyên gia an ninh quốc gia của Anh, nói: “Các quỹ Trung Quốc trong các trường đại học Anh tài trợ cho các nghiên cứu về điện tử. Điều này đã tạo nên vấn đề cho an ninh quốc gia”. Ông cho rằng, Hoa Vi thông qua chương trình “Hạt giống tương lai (Seeds for the Future)” để thiết lập quan hệ với các trường đại học, thu hút những tài năng trẻ, “đây chính là chiến thuật lật đổ kinh điển của đảng cộng sản”. [28]
Trung Cộng dùng tiền bạc, địa vị, danh tiếng để mua chuộc các học giả nước ngoài, đặc biệt là những học giả nghiên cứu vấn đề Trung Quốc. Những học giả bị mua chuộc sẽ bám sát thế trận tuyên truyền của Trung Cộng, phụ họa cho Trung Cộng để minh họa cho “Trỗi dậy trong hòa bình”, “Giấc mơ Trung Quốc” và “Mô hình Trung Quốc” của Trung Cộng. Sự thay đổi thái độ của những học giả này lại có thể gián tiếp ảnh hưởng đến những chính sách của phương Tây đối với Trung Cộng, đây chính là mục đích mà Trung Cộng muốn đạt được.
Không may là, suốt mấy chục năm qua, các học giả xã hội nhân văn của phương Tây đã chịu ảnh hưởng nghiêm trọng của hình thái ý thức chủ nghĩa cộng sản, chỉ cần được “định hướng” thêm, họ sẽ từ việc tin vào hệ tư tưởng cánh tả phát triển thành chủ động bảo vệ cho chính quyền cộng sản.
3.2.3 Lôi kéo, lợi dụng, khống chế các lãnh đạo, doanh nhân và học sinh người Hoa kiều ở nước ngoài
Trung Cộng lợi dụng tình yêu nước của những người Hoa ở hải ngoại, chuyển hóa nó thành sự đồng tình, ủng hộ hình thái ý thức của Trung Cộng. Vì thế, Trung Cộng thường hỗ trợ tài chính cho một số nhóm người trọng điểm, dùng đó để mua chuộc người Hoa ở nước ngoài. Câu cửa miệng của Trung Cộng là “Lòng yêu nước là tình nghĩa cốt nhục”, cố ý đánh tráo khái niệm “Trung Quốc và Trung Cộng”, lừa gạt để có được sự ủng hộ của người Hoa ở nước ngoài đối với chính quyền Trung Cộng, đồng thời tận dụng triệt để hệ thống tình báo ở nước ngoài, đẩy những người phản đối ra ngoài rìa, công kích những người bất mãn với Trung Cộng.
Trung Cộng tận dụng mọi cơ hội để mời người Hoa ở nước ngoài đến Trung Quốc đầu tư, kinh doanh, tiếp đón long trọng các lãnh tụ Hoa kiều, còn sắp xếp cho những người thân cộng đặc biệt ở hải ngoại gặp mặt các lãnh đạo cấp cao của Trung Cộng, mời họ tham gia vào những dịp đại lễ như quốc khánh …
Zach Dorfman, chuyên gia nghiên cứu kỳ cựu thuộc “Hội lý luận và nghiên cứu quốc tế Carnegie, Mỹ” đã đăng một loạt bài dài kỳ trên trang mạng “Chính trị (politico)” của Mỹ, nêu rõ các hoạt động gián điệp của mặt trận thống nhất Trung Quốc và Nga, đặc biệt là Trung Cộng ở thung lũng Silicon, California. [29] Bài viết lấy ví dụ về bà Bạch Lan – cố vấn Tổng hội quán Trung Hoa ở San Francisco (Chinese Chamber of Commerce), chỉ ra Trung Cộng đã lợi dụng bà để khống chế Tổng hội quán này để bài xích những đoàn thể như nhóm người tập Pháp Luân Công, người Tây Tạng, các đoàn thể thân Đài Loan và các đoàn thể thân với người Duy Ngô Nhĩ … tham gia hoạt động diễu hành mừng năm mới.
“Báo cáo USCC” còn tiết lộ, Hội liên hiệp học sinh và học giả Trung Quốc (CSSA) chịu sự khống chế của Trung Cộng, là quân cờ trọng yếu của Trung Cộng ở nước ngoài. Có chi nhánh của CSSA công nhiên nói trên trang web của nó rằng, nó là tổ chức do đại sứ quán Trung Cộng thành lập, hoặc nói thẳng là tổ chức nằm dưới sự điều hành của Trung Cộng. [30] Họ thường tiếp nhận chỉ đạo, ngăn cấm những người có ý kiến bất đồng biểu đạt quan điểm, quấy nhiễu, đe dọa, giám sát những học sinh không phục tùng Trung Cộng. CSSA thậm chí còn trực tiếp dính líu đến các hoạt động gián điệp công nghiệp và kinh tế. Năm 2005, Tờ “Báo thế giới” (Le Monde) của Pháp tiết lộ rằng, tổ chức CSSA của Đại học Leuven, Bỉ là tiền tuyến trong mạng lưới gián điệp kinh tế của Trung Cộng ở Bỉ. Mạng lưới gián điệp này có hàng trăm điệp viên làm việc trong các công ty ở châu Âu. [31]
3.2.4 Dụ dỗ giới điện ảnh, giải trí
Những năm gần đây Trung Cộng không ngừng nỗ lực xâm nhập vào làng giải trí của Mỹ. Năm 2012, tập đoàn Vạn Đạt đã bỏ ra 2,6 tỷ USD để mua lại chuỗi nhà hát lớn thứ 2 của Mỹ là AMC, sau đó lại bỏ ra 3,6 tỷ USD để mua lại công ty Legendary Entertainment và 1,1 tỷ USD để mua chuỗi nhà hát lớn thứ 4 của Mỹ là Carmike. [32] Công ty điện ảnh Alibaba năm 2016 đã mua một phần cổ phần công ty Amblin Partners của đạo diễn Hollywood nổi tiếng Steven Spielberg, sau đó cử một người đại diện vào hội đồng quản trị của Amblin Partners, tham gia vào các quyết sách kinh doanh lớn của công ty. [33]
Một trong những mục tiêu chủ yếu mà Trung Cộng muốn đạt được khi xâm nhập vào làng giải trí là khiến cho thế giới phải “nói những câu chuyện tốt đẹp về Trung Quốc (Trung Cộng)”theo đúng kịch bản của Trung Cộng. Nó dùng hình tượng tốt đẹp “trỗi dậy trong hòa bình” để che đậy những chính sách tàn bạo và dã tâm xưng hùng xưng bá, đồng thời không để ý tới việc Trung Cộng liên tục mở rộng truyền bá văn hóa đảng nhằm phá hoại thế giới. Từ năm 1997 đến năm 2013, trong 100 bộ phim điện ảnh có doanh thu cao nhất thế giới, Trung Cộng chỉ đầu tư vào 12 bộ phim Hollywood. Nhưng trong 5 năm gần đây, Trung Cộng đã tham gia đầu tư 41 bộ phim điện ảnh ăn khách nhất. [34]
Thị trường điện ảnh của Trung Cộng tăng trưởng nhanh khiến cho Hollywood phải thèm muốn. Họ biết rõ rằng nếu làm mất lòng Trung Cộng thì sẽ bị đẩy ra khỏi thị trường khổng lồ này. Với lợi ích trước mắt, Hollywood bắt đầu giới hạn bản thân để không mạo phạm Trung Cộng, thậm chí có bộ phim đã được quay xong nhưng nhà sản xuất vẫn phải bỏ ra những đồng tiền xương máu thay đổi lại hình ảnh và nội dung để tránh đắc tội với Trung Cộng. [35] Những ngôi sao giải trí Mỹ bất đồng tiếng nói với Trung Cộng sẽ bị nó dùng thủ đoạn hạn chế nhập cảnh vào Trung Quốc, hoặc ngăn chặn phát triển ở thị trường Trung Quốc. Ngôi sao điện ảnh Hollywood là Richard Gere vì thẳng thắn nói lập trường của mình về vấn đề Tây Tạng, nên không những bị ngăn chặn tại Trung Quốc, mà sự nghiệp điện ảnh của anh ở Mỹ cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Nguyên nhân là do một số nhà sản xuất phim đã từ chối đầu tư vào những bộ phim do Richard Gere diễn để tránh đắc tội với Trung Cộng. [36] Ngoài ra, còn có rất nhiều ngôi sao điện ảnh và ca sỹ nổi tiếng đã bị Trung Cộng cho vào danh sách đen vì có những ngôn ngữ hoặc hành vi động chạm đến chỗ cấm kỵ của Trung Cộng.
3.2.5 Uy hiếp, đe dọa những người bất đồng chính kiến ở hải ngoại
Đối với các học giả phương Tây, đặc biệt là những chuyên gia về vấn đề Trung Quốc có thái độ phê bình Trung Cộng, thì Trung Cộng sẽ dùng thủ đoạn ép buộc và dụ dỗ để gây áp lực, bắt rất nhiều học giả phải chủ động tự thay đổi. Thủ đoạn ép buộc bao gồm từ chối cấp thị thực sang Trung Quốc – điều này có ảnh hưởng lớn nhất tới những học giả trẻ, để phát triển sự nghiệp, rất nhiều học giả đã chủ động tránh động chạm đến những đề tài được coi là “vấn đề nhạy cảm” khiến Trung Cộng phẫn nộ như nhân quyền, Tây Tạng v.v.
Giáo sư Eugene Perry Link, giáo sư danh dự của khoa nghiên cứu Đông Á thuộc trường Đại học Princeton, Mỹ, người thường có những bình luận về chính quyền Trung Cộng, phát hiện rằng không chỉ bản thân mình lọt vào danh sách đen của Trung Cộng, vì thế không thể đi du lịch Trung Quốc, mà kinh nghiệm của bản thân ông cũng trở thành một tài liệu giáo dục phản diện, khiến những cộng sự trẻ phải im lặng về những vấn đề Trung Quốc. [37] Tháng 10/2017, Benedict Rogers, phó chủ tịch Hội đồng nhân quyền Đảng bảo thủ Anh, người từng lên tiếng cho vận động dân chủ ở Hồng Kông, đã bị từ chối nhập cảnh ở sân bay Hồng Kông và bị buộc phải quay về nước khi ông đến Hồng Kông để tiến hành các công việc mang tính cá nhân. [38]
“Báo cáo USCC” chỉ rõ, “Tổ chức tình báo Trung Cộng còn nhắm đến những dân tộc thiểu số như những người Duy Ngô Nhĩ ở nước ngoài, bắt họ làm gián điệp cho Trung Cộng. Nếu họ không đồng ý, Trung Cộng đe dọa sẽ bắt giam người nhà của họ ở Tân Cương, hoặc sẽ bắt họ vào trại tạm giam”. Những người Duy Ngô Nhĩ đã từng bị uy hiếp tiết lộ rằng, mục đích của sự ép buộc này là “Họ không chỉ muốn thu thập thông tin chi tiết về hoạt động người Duy Ngô Nhĩ ở nước ngoài, mà còn muốn tạo ra bất đồng trong cộng đồng những người lưu vong ở phương Tây, nhằm đe dọa họ, ngăn không cho họ phản đối chính phủ Trung Cộng.” [39]
3.3 “Vũ khí hạng nặng của quốc gia”: Chiến tranh không giới hạn trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật và kinh tế
Nếu nói “tuyên truyền đối ngoại toàn cầu” và “mặt trận thống nhất” là “sức mạnh mềm” của Trung Cộng, thì “vũ khí hạng nặng của quốc gia” phát triển khoa học công nghệ cao lại là “sức mạnh cứng” mà Trung Cộng mong muốn nắm giữ. Nếu nói về khẩu hiệu của Trung Cộng “bắt kịp nước Anh, vượt qua nước Mỹ” từ những năm 1950 của thế kỷ trước là một trò cười tự mình mua vui; thì ngày nay, sau khi được phương Tây giúp đỡ trở thành một công xưởng thế giới khổng lồ, thì khẩu hiệu “bắt kịp nước Anh, vượt qua nước Mỹ” đã thực sự có đủ tính uy hiếp. Từ những năm 1980 đến nay, Trung Cộng đã thực thi một loạt kế hoạch, chiến lược về phát triển khoa học kỹ thuật, bao gồm “Kế hoạch số 863” (Kế hoạch phát triển nghiên cứu kỹ thuật cao quốc gia), “Kế hoạch số 973” (Kế hoạch phát triển nghiên cứu cơ bản trọng điểm quốc gia), “Kế hoạch ngành chế tạo quốc gia đến năm 2025” (mục tiêu là đến năm 2025 sẽ từ “quốc gia lớn về chế tạo” trở thành “cường quốc về chế tạo”, dẫn đầu trong lĩnh vực công nghệ số, 5G v.v.), mục đích là nâng cấp Trung Quốc từ công xưởng của thế giới thành phiên bản tri thức 2.0, tiến đến thống trị thế giới.
Một quốc gia muốn nâng cấp phát triển ngành công nghiệp, điều này vốn không có gì sai. Một quốc gia dùng năng lực của chính phủ để hỗ trợ nghiên cứu phát triển ngành công nghiệp trọng điểm cũng không thể nói là sai. Nhưng chiến lược lớn về khoa học kỹ thuật của Trung Cộng tại sao lại trở thành mối đe dọa đối với phương Tây?
Nguyên nhân căn bản nhất là Trung Quốc dưới sự thống trị của chính quyền Trung Cộng không phải là một quốc gia bình thường. Nói thẳng ra việc nghiên cứu phát triển khoa học kỹ thuật của Trung Cộng không phải vì để gia nhập nhóm các quốc gia khoa học kỹ thuật cao trên thế giới và để cạnh tranh bình đẳng với các quốc gia khác, mà là muốn dùng những thủ đoạn đê hèn để đánh bại hoàn toàn đối thủ, lật đổ nền kinh tế của phương Tây, đặc biệt là nền kinh tế Mỹ, từ đó xưng hùng xưng bá khắp thế giới. Mục đích phát triển khoa học kỹ thuật của Trung Cộng là để phục vụ cho hình thái ý thức chủ nghĩa cộng sản của nó, để chủ nghĩa cộng sản cuối cùng thống trị thế giới.
Sáng kiến trong khoa học kỹ thuật là thành quả của tư tưởng tự do của chủ nghĩa tư bản, vốn có sự xung đột tự nhiên với chuyên chế cực quyền của chủ nghĩa cộng sản. Những nhà nghiên cứu khoa học ở Trung Quốc đại lục ngay cả quyền tự do sử dụng các công cụ tìm kiếm ở nước ngoài cũng bị tước đoạt mất, vậy thì trong môi trường mạng internet bị Trung Cộng phong tỏa, tư tưởng bị kìm kẹp mà muốn tạo ra bước đột phá thực sự về khoa học kỹ thuật là điều cực kỳ khó. Vì thế Trung Cộng đã sử dụng mọi thủ đoạn không chính đáng để đánh cắp kỹ thuật của phương Tây, dùng những thủ đoạn không chính đáng để thu hút những nhân tài đỉnh cao, dùng những thủ đoạn không chính đáng để phá hoại nền công nghiệp của phương Tây. Những phát minh mà phương Tây phải bỏ lượng kinh phí khổng lồ và mất hàng chục năm để nghiên cứu lại bị Trung Cộng đánh cắp, tiếp thu thậm chí cải tiến, sau đó ứng dụng vào sản xuất trên quy mô lớn mà không tính vào giá thành sản phẩm, rồi lại bán phá giá trên quy mô toàn cầu, khiến các doanh nghiệp và nền kinh tế tư nhân ở phương Tây bị đánh đổ. Có thể nói, Trung Cộng đang dùng thủ đoạn “chiến tranh không giới hạn” để chiếm ưu thế trong cuộc chiến kỹ thuật này.
3.3.1 Cạm bẫy của “của việc đổi kỹ thuật lấy thị trường”
“Đường sắt cao tốc Trung Quốc” những năm gần đây đã trở thành đại diện cho “thương hiệu quốc gia” của Trung Quốc, đưa ngành công nghiệp chế tạo Trung Quốc bước ra thế giới, “ngoại giao đường sắt cao tốc” chỉ trong hơn 10 năm phát triển ngắn ngủi đã được các kênh truyền thông của Trung Cộng gọi là “thần kỳ”, nhưng đối với các công ty phương Tây mà nói, đó là hơn 10 năm ác mộng bị đánh cắp kỹ thuật, tham bát bỏ mâm, tiền mất tật mang.
Ngành đường sắt cao tốc của Trung Quốc bắt đầu phát triển từ đầu những năm 1990, đến khoảng năm 2005, ngành này đã từ bỏ việc tự mình phát triển công nghệ đường sắt, mà chuyển hướng sang thu hút công nghệ của phương Tây. Mục tiêu của Trung Cộng rất rõ ràng, đó là đánh cắp công nghệ, sau đó tự mình sản xuất, thực hiện“đi tắt đón đầu”. Phía Trung Cộng yêu cầu các công ty nước ngoài trước khi đấu thầu phải ký kết hợp đồng chuyển nhượng toàn bộ công nghệ cho các nhà máy sản xuất đầu máy và thân tàu nội địa của Trung Quốc, nếu không sẽ không được tham gia đấu thầu. Phía Trung Cộng còn thiết lập một khâu thẩm định, gọi là “đánh giá tính khả thi của việc chuyển giao công nghệ”, nó không thẩm định các công ty nước ngoài dạy như thế nào, mà chỉ khảo sát các doanh nghiệp trong nước học ra sao, nếu doanh nghiệp trong nước không học được thì phía Trung Cộng sẽ không trả tiền, nó còn yêu cầu trong hợp đồng phải quy định một điều khoản cuối cùng là tỷ lệ nội địa hóa phải đạt 70%. [40]
Những điều khoản ngang ngược như vậy không khiến các công ty phương Tây lùi bước, bởi vì họ cảm thấy thị trường đường sắt cao tốc Trung Quốc quá béo bở không thể bỏ qua. Các công ty công nghiệp nặng Kawasaki của Nhật Bản, Alstom của Pháp, Siemens của Đức và Bombay của Canada đều tham gia đấu thầu. Trước chiến lược “đổi thị trường lấy kỹ thuật” của Trung Cộng, các công ty phương Tây đều không muốn chuyển nhượng công nghệ cốt lõi của mình. Nhưng, Trung Cộng lại bày trò giữa những công ty này, kiểu gì cũng sẽ có một công ty nào đó bị lợi ích trước mắt dụ dỗ. Quả đúng như dự đoán, khi thấy một công ty nào đó sắp chiếm lĩnh thị trường Trung Quốc, những công ty khác cũng nóng mắt không chịu được. Thế là những công ty này đều rơi vào bẫy của Trung Cộng. Kết quả là Trung Cộng đồng thời có được công nghệ của cả bốn công ty đường sắt cao tốc kể trên.
Chính phủ Trung Cộng không mất một khoản chi phí nghiên cứu lớn, nhưng đường sắt cao tốc Trung Quốc lại bước vào thời kỳ phát triển nhảy vọt, họ đã xây dựng được tuyến đường sắt cao tốc dài nhất thế giới. Chỉ trong vài năm, Trung Cộng đã tiếp thu được công nghệ của phương Tây, biến thành cái gọi là “Tự chủ về sở hữu trí tuệ”. Điều khiến các công ty phương Tây ngạc nhiên hơn là Trung Cộng đột nhiên bắt đầu đăng ký độc quyền sáng chế công nghệ đường sắt cao tốc ở nước ngoài. Đường sắt cao tốc Trung Quốc trở thành đối thủ cạnh tranh quyết liệt với các “bậc thầy” phát triển trước trên thế giới. Vì Trung Quốc đã tích lũy rất nhiều kinh nghiệm từ thực tiễn, lại có ưu thế nhờ sản xuất quy mô lớn, cùng với sự hỗ trợ tài chính không tiếc tay của chính phủ ở đằng sau, nên đường sắt cao tốc Trung Quốc đã có ưu thế cạnh tranh rất lớn, trở thành con át chủ bài trong chiến lược “một vành đai một con đường” của Trung Cộng.
Trong khi các công ty phương Tây ôm mộng phân chia nguồn lợi nhuận khổng lồ từ thị trường đường sắt cao tốc Trung Quốc, bỗng nhiên quay lại phát hiện không những đã bị gạt khỏi thị trường Trung Quốc, mà thậm chí cũng trở thành yếu thế trên thị trường quốc tế. Yoshiyuki Kasai, chủ tịch danh dự của công ty đường sắt Đông Hải, Nhật Bản (Central Japan Railway Company) đau đớn nói: “Tàu Shinkansen là viên ngọc minh châu của Nhật Bản. Chuyển nhượng công nghệ cho Trung Quốc là một sai lầm cực lớn”. [41]
Trung Cộng cũng thừa nhận rằng thành công mà đường sắt cao tốc Trung Quốc có được là nhờ đứng trên vai người khổng lồ, nhưng mục đích của nó ngay từ đầu chính là muốn giết chết tất cả những người khổng lồ. Nói một cách cụ thể, Trung Cộng có hai mục đích lớn: Mục đích trong ngắn hạn là dùng thành tựu trong lĩnh vực kinh tế để chứng minh tính hợp pháp của chính quyền của nó, dùng phát triển kinh tế và khoa học kỹ thuật để kích động tình cảm chủ nghĩa dân tộc; mục tiêu dài hạn của nó chính là muốn chứng minh chế độ cộng sản là ưu việt hơn chế độ tư bản chủ nghĩa, vì vậy nó không từ thủ đoạn đi đánh cắp công nghệ, và dùng tất cả lực lượng của quốc gia để đối phó với các doanh nghiệp tự do của chủ nghĩa tư bản.
Đổi thị trường lấy công nghệ, cưỡng chế chuyển giao công nghệ, tiếp thu và cải tiến công nghệ nước ngoài, trước tiên là chiếm lĩnh thị trường nội địa Trung Quốc, tiếp đến chuyển mình đồng loạt tiến ra thị trường quốc tế, thách thức trực tiếp các công ty lâu năm bằng ưu thế giá cả, cách làm này của Trung Cộng khiến các công ty phương Tây chịu nhiều đau khổ và cũng phải bắt đầu suy nghĩ lại. Nhưng dù vậy, rất nhiều công ty phương Tây vì lợi ích trước mắt, vẫn như những con thiêu thân vẫn lao vào làm ăn giao dịch với Trung Cộng, nhưng dã tâm muốn đánh cắp công nghệ phương Tây của Trung Cộng chưa bao giờ dừng lại. “Kế hoạch phát triển ngành chế tạo Trung Quốc đến năm 2025” chính là một bước đi thực hiện dã tâm này.
Năm 2015, chính phủ Trung Quốc đề ra một cương lĩnh 10 năm gọi là “Kế hoạch phát triển ngành chế tạo Trung Quốc đến năm 2025”, dự kiến đến năm 2025, Trung Quốc sẽ từ một quốc gia lớn về chế tạo trở thành một cường quốc chế tạo; còn đến năm 2035, ngành chế tạo Trung Quốc sẽ vượt qua các nước công nghiệp phát triển như Đức và Nhật Bản; Đến năm 2049, Trung Quốc sẽ dẫn đầu về năng lực đổi mới sáng tạo trong các lĩnh vực chủ yếu của ngành chế tạo, xây dựng ngành công nghiệp và khoa học kỹ thuật dẫn đầu thế giới. Chính phủ Trung Quốc xây dựng ngành chế tạo thành “Cái gốc xây dựng đất nước, công cụ để chấn hưng đất nước, cơ sở của một cường quốc”.
3.3.2 Một “cường quốc chế tạo” nhờ “đánh cắp” mà thành
Chính phủ của Trung Cộng làm thế nào trong thời gian ngắn có thể nâng cao năng lực chế tạo và sáng tạo của mình? Vẫn là mấy bài cũ thường dùng. Thứ nhất, như ví dụ về cưỡng ép chuyển giao công nghệ đường sắt cao tốc đã nêu ở trên, đổi thị trường lấy công nghệ, rất nhiều doanh nghiệp phương Tây đang tự nuôi dưỡng đối thủ cạnh tranh của mình trong tương lai theo cách này; Thứ hai, yêu cầu góp vốn, để phía Trung Quốc có được công nghệ của công ty liên doanh, khuyến khích hợp tác với các công ty và trường đại học ngoài Trung Quốc trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật công nghệ cao; Thứ ba, khuyến khích các doanh nghiệp “đầu tư ra nước ngoài”, “thâu tóm” các công ty công nghệ cao ở nước ngoài, trực tiếp đầu tư vào các công ty mới khởi nghiệp trong lĩnh vực công nghệ then chốt, xây dựng các trung tâm nghiên cứu phát triển ở nước ngoài v.v.; Thứ tư, mời gọi các công ty hàng đầu và các cơ quan nghiên cứu của nước ngoài mở trung tâm nghiên cứu ở Trung Quốc; Thứ năm, đưa ra các chính sách đặc thù để trực tiếp thu hút các nhân tài công nghệ cao ở nước ngoài, thực hiện “kế hoạch ngàn người tài” v.v.
Rất nhiều công ty mới khởi nghiệp ở thung lũng Silicon, Mỹ đều cần vốn. Trung Cộng không ngần ngại dùng tiền của quốc gia để đầu tư vào các công ty mới khởi nghiệp của Mỹ này, dùng cách này để nắm giữ công nghệ thế hệ mới. Những sản phẩm do các công ty mới khởi nghiệp nghiên cứu phát triển bằng tiền đầu tư của Trung Cộng bao gồm động cơ tên lửa hàng không vũ trụ, radar của tàu hải quân tự lái, thiết bị màn hình uốn dẻo và máy in sử dụng trong khoang lái của máy bay chiến đấu v.v. [42] Năm 2017 Ken Wilcox, chủ tịch của Ngân hàng thung lũng Silicon (Silicon Valley bank) đã nghỉ hưu, tiết lộ rằng chỉ trong thời gian ngắn 6 tháng đã có ba doanh nghiệp nhà nước của Trung Quốc mời ông làm người đại diện để mua công nghệ, tuy nhiên ông đều từ chối. “Ba công ty đều bày tỏ rằng họ nhận chỉ thị của Bắc Kinh, nhưng không biết mình phải mua gì”, họ nói: “Họ gần như cần tất cả các loại công nghệ”. [43] “Báo cáo điều tra 301” của Văn phòng đại diện thương mại Mỹ (USTR) công bố vào tháng 11/2018 đã đề cập đến công ty đầu tư Đan Hoa (Danhua Capital), công ty này đã dùng vốn đầu tư mạo hiểm của Trung Cộng để giúp chính phủ Trung Cộng có được công nghệ mũi nhọn và sở hữu trí tuệ của Mỹ. [44]
Những biện pháp này vẫn còn được coi là công khai, nhưng trực tiếp dùng các thủ đoạn phi pháp để đánh cắp công nghệ của phương Tây mới là đòn hiểm của Trung Cộng nhằm vượt mặt về công nghệ. Thủ đoạn trộm công nghệ của Trung Cộng vượt xa so với phạm vi gián điệp thương mại trước đây, nó sử dụng thủ đoạn “đại dương rộng lớn của chiến tranh nhân dân”, sử dụng tất cả những người có thể sử dụng được, bao gồm gián điệp viên chức, hacker, du học sinh, phóng viên, người dân di cư từ Trung Quốc đại lục và Đài Loan làm việc trong các công ty phương Tây cho đến những người phương Tây bị dụ dỗ, không ai là nó không lợi dụng để đánh cắp bí mật công nghệ của phương Tây.
Máy bay chiến đấu tàng hình F-35 của Mỹ vẫn là điều mà Trung Quốc thèm muốn. Một công dân vĩnh viễn của Canada đến từ Trung Quốc tên là Tô Bân, năm 2016 đã bị kết án 5 năm tù vì đánh cắp bí mật công nghệ của F-35. Tô Bân hợp tác với 2 hacker trong quân đội của Trung Cộng, sau khi xâm nhập vào hệ thống máy tính của công ty Lockheed Martin, họ đã lấy cắp bí mật thương mại về nghiên cứu chế tạo máy bay tàng hình F-35 của công ty. Ngoài F-35, nhóm Tô Bân còn trộm được tài liệu về máy bay chiến đấu tàng hình F-22. Điều tra còn phát hiện rằng nhóm Tô Bân còn trộm được bí mật công nghệ về máy bay vận chuyển chiến lược Boeing C-17, lấy trộm 630.000 tập tài liệu và 65 Gigabytes dữ liệu từ trong hệ thống của Boeing. [45] Máy bay tàng hình J-20 mà Trung Cộng giới thiệu mấy năm gần đây rất giống với máy bay F-22 của Mỹ, còn máy bay loại nhỏ FC-31 chính là bắt chước theo máy bay F-35 của Lockheed Martin.
Tiến sỹ David Smith, chuyên gia về “siêu vật liệu” của đại học Duke đã phát minh ra một loại áo tàng hình (invisible cloak, kỹ thuật giấu vật chất khỏi sóng điện từ). Đây là vật liệu quan trọng dùng cho máy bay chiến đấu tàng hình, Quân đội Mỹ đã bỏ hàng triệu USD để tài trợ cho nghiên cứu của tiến sỹ David Smith. Năm 2006, một du học sinh Trung Quốc tên là Lưu Nhược Bằng đã đến phòng thí nghiệm của Smith. Một nhân viên chống gián điệp của FBI cho rằng Lưu Nhược Bằng đến có mục đích gián điệp. Năm 2007, Lưu Nhược Bằng cùng hai đồng nghiệp cũ đi công tác bằng kinh phí do Trung Cộng trả, họ đến phòng thí nghiệm của Smith và đã làm việc trong dự án áo tàng hình một thời gian. Điều khiến Smith không ngờ rằng một phòng thí nghiệm tương tự đã được mở ra ở Trung Quốc.
Ngày 20/12/2018, Bộ tư pháp Mỹ khởi tố hai công dân Trung Quốc nằm trong tổ chức hacker “APT 10” đến từ Trung Quốc. Đơn khởi tố chỉ ra rằng, từ năm 2006 đến năm 2018, APT 10 có quan hệ mật thiết với chính phủ Trung Quốc (Trung Cộng), tổ chức này đã thực hiện hàng loạt vụ tấn công hacker trên diện rộng, đánh cắp được một lượng thông tin khổng lồ từ hơn 45 tổ chức trong đó có NASA và bộ năng lượng Mỹ, gồm các lĩnh vực chăm sóc sức khỏe, công nghệ sinh học, tài chính, công nghiệp chế tạo, dầu mỏ và khí đốt. Christopher Wray, cục trưởng FBI nói, “Mục tiêu của Trung Quốc (Trung Cộng) là thay thế nước Mỹ trở thành nước lớn siêu cấp đi đầu thế giới, họ đang dùng mọi thủ đoạn phi pháp để thực hiện mục tiêu này”. [47]
Trò đánh cắp công nghệ và sáng chế độc quyền của Trung Cộng khiến người ta khó mà đề phòng. Đúng như Kathleen Puckett, một nhân viên tình báo Mỹ đã làm công việc chống gián điệp trong thời gian dài ở San Francisco, nói: Trung Cộng “dồn tất cả nỗ lực vào hoạt động gián điệp, và nó đã đạt được mọi thứ một cách miễn phí”. [48]
Trung Cộng đạo đức hóa, hợp lý hóa, bình thường hóa, quân sự hóa hành vi đánh cắp của mình, dùng chủ nghĩa yêu nước, tình yêu dân tộc và tiền bạc, công danh, lợi lộc để phát động một cuộc “chiến tranh nhân dân” đánh cắp công nghệ tiên tiến của phương Tây, loại hành vi biến thái khiến người nghe kinh hãi này chưa từng có trong lịch sử.
Có người nói, công nghệ bị đánh cắp chỉ có thể là những công nghệ vụn vặt, chắp vá lung tung, chỉ có thể biết bề ngoài mà không biết bên trong, không thể trộm được một hệ thống công nghiệp hoàn chỉnh. Cách nhận thức đối với hành vi trộm cắp của Trung Cộng như vậy là nguy hiểm. Chiến tranh tình báo trong thời đại điện tử hoàn toàn khác với hành vi gián điệp đi chụp vài trang tài liệu trước đây. Cái mà Trung Cộng đánh cắp được là cơ sở dữ liệu hoàn chỉnh của một công nghệ nào đó, hơn nữa rất nhiều trường hợp là lấy đi cả người và công nghệ, thêm vào đó cùng với sức mạnh đáng kinh ngạc của công xưởng thế giới mà Trung Quốc tạo ra được trong mấy chục năm qua, cùng với việc Trung Quốc đầu tư dài hạn vào nâng cao năng lực nghiên cứu phát triển, Trung Cộng quả thực là có thể đánh cắp mọi thứ để tạo ra một “cường quốc chế tạo”.
3.3.3 “Kế hoạch ngàn người tài” – sự kết hợp giữa cuộc chiến giành người tài và cuộc chiến tình báo
Từ khi Trung Quốc mở cửa đất nước vào những năm 1970 đến nay, đã có đến hàng triệu học sinh Trung Quốc du học ra nước ngoài, rất nhiều người trong đó đã có thành tựu. Trung Cộng mưu đồ chiêu mộ, lợi dụng những nhân tài cao cấp được phương Tây bồi dưỡng này, kêu gọi họ trực tiếp “du nhập” những thông tin kinh tế và những công nghệ tiên tiến do phương Tây đầu tư nghiên cứu phát triển vào Trung Quốc, trợ giúp nó thực hiện cái gọi là dã tâm thống lĩnh toàn thế giới. Đầu năm 2008, rất nhiều cơ quan bộ ngành của Trung Cộng đã liên hợp phát động“kế hoạch ngàn người tài” đầy tốn kém, trên danh nghĩa là dùng mức lương cao để mời gọi những nhân tài người Hoa xuất sắc ở hải ngoại về Trung Quốc làm việc lâu dài hoặc làm việc ngắn hạn, nhưng mục tiêu thực sự mà nó nhắm vào là những công nghệ cao và sở hữu trí tuệ của phương Tây.
Trong hồ sơ giải mật liên quan đến “Kế hoạch nhân tài của Trung Quốc (kế hoạch ngàn người tài)”vào tháng 9/2015, Cục điều tra liên bang Mỹ đã tổng kết rằng: “Chiêu mộ những người này giúp Trung Quốc có thể:
1) Thu được những nghiên cứu công nghệ và kiến thức chuyên môn mũi nhọn của Mỹ;
2) Kiếm lợi từ những nghiên cứu khoa học mà Mỹ đã tiến hành trong nhiều năm, mà những nghiên cứu này lại được đầu tư bởi chính phủ và các doanh nghiệp tư nhân của Mỹ;
3) Ảnh hưởng nghiêm trọng đến nền kinh tế Mỹ.”
Một báo cáo ngày 13/12/2018 của Viện sức khỏe quốc gia Mỹ (NIH) nhắm vào kế hoạch ngàn người tài của Trung Cộng đã vạch rõ những nhân viên nghiên cứu người nước ngoài này vừa nhận tiền của chính phủ Mỹ, vừa đem những sở hữu trí tuệ của Mỹ chuyển về quốc gia mình, khiến cho những tổ chức học thuật trên toàn nước Mỹ trở thành đối tượng bị thiệt hại. [49] M.Roy Wilson, một trong những tác giả của báo cáo và là chủ tịch hội đồng cố vấn của NIH đã chỉ ra rằng một điều kiện then chốt để được lựa chọn vào kế hoạch ngàn người tài chính là có thể tiếp cận với sở hữu trí tuệ. Ông nhấn mạnh, vấn đề không phải là một vài trường hợp lẻ tẻ, mối uy hiếp của nó đối với các nghiên cứu của Mỹ đã “nghiêm trọng đến mức không thể xem nhẹ”. [50]
Peter Harrell, chuyên gia nghiên cứu giàu kinh nghiệm trong các chương trình nghiên cứu năng lượng, kinh tế và an ninh của “Trung tâm an ninh Mỹ (Center for a New American Security)” nói: “Trung Cộng có được sức mạnh công nghệ bằng cách vận động toàn xã hội. Điều này bao gồm việc đầu tư ra nước ngoài mua các công ty công nghệ cao; yêu cầu các công ty phương Tây chuyển nhượng công nghệ tiên tiến cho Trung Quốc, coi đó là điều kiện để họ bước vào thị trường Trung Quốc; dùng nguồn tài nguyên khổng lồ của quốc gia để hỗ trợ phát triển công nghệ trong nước; tài trợ cho các học sinh và nghiên cứu sinh Trung Quốc xuất sắc ở nước ngoài; trả lương cao để thu hút nhân tài về nước.” [51]
Số người liên quan đến kế hoạch ngàn người tài của Trung Cộng trên thực tế có thể đã lên đến hàng vạn người và vẫn không dừng lại, gần như đã vơ vét hết những tài năng khoa học kỹ thuật đã từng du học ở Mỹ từ những năm 1980 đến nay. Thực chất Trung Cộng đang dùng toàn bộ sức mạnh quốc gia để tiến hành cuộc chiến tranh không giới hạn giành giật nhân tài và sở hữu trí tuệ.
3.3.4 Thể chế tà ác toàn quốc
Ngoài việc đánh cắp, thì sự nâng đỡ và trợ giúp của chính phủ cũng là một khâu quan trọng trong việc thực hiện dã tâm của Trung Cộng. Sự nâng đỡ của chính phủ có nghĩa là chính phủ có thể bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để nâng đỡ ngành công nghiệp trọng điểm liên quan, thực tế chính là dùng cả sức mạnh của một quốc gia đối phó với các công ty tư nhân phương Tây. Điều này trở thành một thách thức trực tiếp đối với những quốc gia mà nhà lãnh đạo thường để các doanh nghiệp tự quyết định chính sách kinh doanh, có thể nói các công ty phương Tây đã thua ngay ở vạch xuất phát; sự trợ giúp của chính phủ có nghĩa là công ty có thể không bị mất chi phí vốn, nhờ đó nó chiếm được ưu thế cạnh tranh rất mạnh mẽ trên thị trường quốc tế.
Ngành sản xuất điện mặt trời chính là một ví dụ rất điển hình về sự trợ giúp của chính phủ Trung Cộng. Một báo cáo tháng 4/2017 cho thấy, 10 năm trước trong danh sách “10 công ty sản xuất điện mặt trời lớn” ở Mỹ không có công ty Trung Quốc nào, nhưng hiện tại có 6 công ty đến từ Trung Quốc, trong đó có 2 công ty đứng đầu danh sách. Trong nhiệm kỳ đầu tiên làm tổng thống, ông Obama đã ra sức khởi xướng phát triển ngành công nghiệp năng lượng xanh, dù vậy vẫn có hàng chục công ty sản xuất tấm pin năng lượng mặt trời đệ đơn xin phá sản hoặc cắt giảm sản xuất, điều này đã làm tổn thương những người ủng hộ cuồng nhiệt nguồn năng lượng sạch lúc đó. [52] Đây chính là tổn hại gây ra do việc Trung Cộng nâng đỡ ngành sản xuất tấm pin năng lượng mặt trời để họ bán phá giá trên thị trường thế giới.
Chính phủ các quốc gia phương Tây cũng có thể tài trợ cho những dự án trọng điểm. Mô hình mạng internet đầu tiên là do bộ quốc phòng Mỹ nghiên cứu ra. Nhưng, ở phương Tây, sự tham gia của nhà nước chỉ có mức độ, một khi đã thương mại hóa thì cơ bản do công ty tư nhân đóng vai trò chủ đạo. Cục hàng không thiên văn học Mỹ (NASA) có rất nhiều thành tựu nghiên cứu tiên tiến, có “kế hoạch chuyển giao công nghệ (NASA Technology Transfer Program)” để hỗ trợ các công ty tư nhân thương mại hóa các thành tựu này. Ví dụ, rất nhiều chương trình phần mềm của NASA đều được đưa lên mạng internet như những chương trình mã nguồn mở để mọi người có thể tải xuống miễn phí. Nhưng Trung Cộng lại dùng sức mạnh của quốc gia trực tiếp tham gia thương mại hóa công nghệ cao, tương đương với việc dùng “Tổng công ty Trung Quốc-China Inc” để cạnh tranh với các công ty tư nhân phương Tây.
“Kế hoạch phát triển ngành chế tạo quốc gia đến năm 2025” đương nhiên cũng không thể thiếu sự trợ giúp của chính phủ Trung Quốc. Nếu Trung Cộng tiếp tục như vậy, chính là lặp lại câu chuyện về ngành sản xuất tấm pin năng lượng mặt trời trong các ngành công nghiệp lớn khác, khiến sản phẩm của Trung Quốc trở thành sát thủ việc làm của thế giới. Thông qua chiến tranh không giới hạn trong lĩnh vực kinh tế và công nghệ, Trung Cộng đã thành công trong việc dụ dỗ rất nhiều công ty phương Tây, bao gồm cả các công ty đa quốc gia rơi vào bẫy của nó. Họ đã cống hiến rất nhiều nguồn thu ngoại hối và công nghệ tiên tiến cho Trung Cộng, trở thành con gà đẻ trứng vàng và con dê béo của Trung Cộng, nhưng họ lại không thể thực sự được tự do kinh doanh, phát triển sự nghiệp của mình. Họ chỉ là những quân cờ bị Trung Cộng lợi dụng để thực hiện dã tâm của nó.
3.4 Chiến tranh tình báo toàn dân
Trung Cộng coi tất cả những thông tin đều là những vũ khí mà nó có thể lợi dụng được, dù là thông tin về chính phủ hay công ty tư nhân, cá nhân, dù là lĩnh vực nào, công đoạn nào, nó đều có thể dùng những thông tin này để thực thi dã tâm, chiến lược của mình. Trung Cộng còn dùng các quy định pháp luật để trói buộc toàn thể người Trung Quốc vào cuộc chiến không giới hạn này. “Luật tình báo quốc gia của nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa” được ủy ban thường vụ quốc hội Trung Cộng thông qua quy định rõ: “Cơ quan tình báo quốc gia có thể yêu cầu các cơ quan, tổ chức và công dân có liên quan giúp đỡ, hợp tác và phối hợp khi cần thiết”. [53] Điều này có nghĩa là bất cứ công dân Trung Quốc nào cũng có thể bị Trung Cộng cưỡng ép thu thập thông tin tình báo, trở thành gián điệp, cuộc chiến tranh gián điệp này có đã đạt quy mô trước nay chưa từng thấy.
Ngày 12/12/2018, Hội đồng tư pháp thượng viện Mỹ tổ chức phiên điều trần về “hoạt động gián điệp phi truyền thống” của Trung Cộng, Bill Priestap phó giám đốc cục chống tình báo FBI đã chỉ ra những đặc trưng của hoạt động này của Trung Cộng: Trung Cộng có lúc giở trò với các quy tắc, có lúc lại bẻ cong quy tắc, và phá hoại các quy tắc để đạt được mục đích của nó; Họ cũng âm mưu viết lại các quy tắc, muốn nhào nặn thế giới theo yêu cầu của mình. John Demers trợ lý kiểm sát trưởng của Bộ an ninh quốc gia thuộc Bộ tư pháp [Mỹ] (National Security Division) đã nói thẳng khi làm chứng, “kế hoạch phát triển ngành chế tạo quốc gia đến năm 2025” của Trung Cộng bề ngoài chỉ là “chỉ đạo về phát triển công nghệ”, thực chất là chỉ đạo sự đánh cắp. Ông tiết lộ, từ năm 2011 đến năm 2018, trong số những vụ việc gián điệp kinh tế liên quan đến hoặc có lợi cho quốc gia nào đó do bộ này điều tra, có hơn 90% vụ việc có liên quan đến Trung Quốc (Trung Cộng); và hơn 2/3 số vụ việc đánh cắp bí mật thương mại được bộ này xử lý cũng có liên quan đến Trung Quốc (Trung Cộng). [54]
Trong phần Một “cường quốc chế tạo” nhờ “đánh cắp” mà thành” ở trên, chúng tôi đã đề cập đến ví dụ về việc Trung Cộng lợi dụng hacker và dụ dỗ những nhân viên khoa học kỹ thuật công nghệ cao đánh cắp sở hữu trí tuệ công nghiệp của phương Tây, kỳ thực chiến tranh tình báo của Trung Cộng không chỉ giới hạn trong lĩnh vực sở hữu trí tuệ công nghiệp.
Ở trong nước, Trung Cộng khống chế tất cả các doanh nghiệp tư nhân quan trọng, còn trên trường quốc tế nó lại lợi dụng những “doanh nghiệp tư nhân” trên danh nghĩa nhưng bị khống chế này để thu thập thông tin tình báo. Thượng nghị sỹ Ted Cruz của bang Texas nói: “Hoa Vi (Huawei) là một cơ quan tình báo của Trung Cộng mang vỏ bọc là một công ty viễn thông, hệ thống giám sát mạng internet của nó bao trùm cả thế giới, các khách hàng của nó là những chính quyền lưu manh như Iran, Syria, Triều Tiên và CuBa.” [55]
Một bản điều tra được công bố trên tờ báo “Le Monde” của Pháp vào tháng 1/2018 chỉ ra rằng, tài liệu bí mật của trụ sở chính Liên minh châu Phi (AU) đặt tại Ethiopia mỗi đêm đều được gửi đến Thượng Hải, việc này đã diễn ra liên tục trong 5 năm. Trung Cộng bị coi là đứng đằng sau vụ việc này. Một bản báo cáo mới của viện nghiên cứu chính sách chiến lược Úc (ASPI) được công bố ngày 13/7/2018 tiết lộ rằng, Hoa Vi là nhà cung cấp một số thiết bị hạ tầng kỹ thuật mạng internet cho tòa nhà trụ sở của AU. [56]
Tiến sĩ André Ken Jakobsson đến từ Trung tâm nghiên cứu quân sự của Đại học Copenhagen nói: “Điều đáng lo ngại là Trung Cộng có thể thu được những thông tin vô cùng quan trọng và nhạy cảm, từ đó họ có thể khống chế toàn bộ hệ thống xã hội của chúng tôi. Trong tương lai tất cả mọi thứ đều sẽ được kết nối với mạng 5G. Chúng tôi lo sợ rằng quốc gia cung cấp loại thiết bị này – Trung Quốc (Trung Cộng) sẽ khống chế mọi hoạt động trên mạng.
Tại Trung Quốc, Trung Cộng đã sử dụng camera nhận dạng khuôn mặt, mạng máy tính, trí tuệ nhân tạo để tạo ra một mạng lưới giám sát lớn ở khắp mọi nơi, nếu không lập tức ngăn chặn thì ngày hôm nay của Trung Quốc rất có thể chính là ngày mai của thế giới.
Đồng thời Trung Cộng sử dụng các hacker tấn công trên quy mô lớn. Ngay từ năm 1999, hacker Bộ an ninh Trung Cộng đã ngụy trang thành trang web của Pháp Luân Công ở nước ngoài để tấn công mạng internet của Bộ Giao thông Mỹ. Bộ Giao thông đã liên hệ với trang web của Pháp Luân Công để làm rõ sự việc, sau đó họ đã cùng với những người liên quan lần theo dấu vết, tra ra được các hacker thực sự đến từ một trung tâm tình báo đặc vụ nào đó ở Trung Quốc. [58] Tháng 6/2015, chính phủ liên bang Mỹ bị một hacker Trung Quốc thâm nhập, lấy đi một lượng lớn thông tin cơ mật, thông tin của hơn 21,5 triệu công dân Mỹ đã bị đánh cắp. Những người bị ảnh hưởng bao gồm 19,7 triệu nhân viên chính phủ, và 1,8 triệu người nhà của các nhân viên chính phủ kể trên. Tháng 11/2018, tập đoàn Marriott International tuyên bố, thông tin cá nhân trong hộ chiếu của 500 triệu khách hàng đã bị hacker tấn công, sự việc này bắt đầu diễn ra từ năm 2014. Ngày 12/12, Bộ trưởng ngoại giao Hoa Kỳ Pompeo xác nhận rằng đó là hành vi của Trung Cộng. Marriott là nhà cung cấp khách sạn lớn nhất cho chính phủ và quân nhân Mỹ.
3.5 Chiến tranh không giới hạn khác
Trung Cộng cũng đồng thời sử dụng các thủ đoạn chiến tranh không giới hạn khác trên toàn bộ các phương diện, một số điển hình được liệt kê dưới đây.
Chiến tranh không giới hạn trong lĩnh vực ngoại giao. Trung Cộng thường sử dụng thủ đoạn ngoại giao “chia để trị”. Khi thế giới phê phán tình hình nhân quyền của Trung Cộng, Trung Cộng liền mời riêng từng quốc gia nói chuyện về vấn đề nhân quyền. Các quốc gia đều âm thầm nói chuyện về vấn đề nhân quyền với Trung Cộng, nhưng điều này không thể áp chế được Trung Cộng. Nó chỉ tranh cãi, tranh luận với các bên, nó chưa bao giờ và sẽ không bao giờ thực hiện bất cứ sự thay đổi thực chất nào. Lực lượng bảo vệ nhân quyền thế giới vô hình trung đã bị Trung Cộng chia rẽ. Trung Cộng dùng thủ đoạn này để tránh khỏi bị lên án và trừng phạt. Sau khi gia nhập Tổ chức thương mại thế giới (WTO), nó lập tức bắt đầu dùng kinh tế để dụ dỗ các nước, tiếp tục vận dụng thành thục mánh khóe ngoại giao “chia để trị”, đột phá mạnh mẽ trên các lĩnh vực.
Trung Cộng còn sử dụng hình thức ngoại giao lưu manh là bắt con tin, nó biến những người dân vô tội của nước mình và các quốc gia khác thành con tin. Trước khi Trung Cộng nhận được ưu đãi tối huệ quốc vĩnh viễn, gần như trước mỗi lần đàm phán với Mỹ, nó đều bắt những người bất đồng chính kiến ở nước mình, sau đó trong đàm phán, dùng việc thả những người bất đồng chính kiến đó làm điều kiện để đạt được mục đích của mình. Trung Cộng không quan tâm đến quyền lợi và sự sống chết của nhân dân nước mình, nhưng nó lại biết rõ rằng xã hội tự do phương Tây luôn quan tâm đến nhân quyền cơ bản của người dân thuộc bất cứ quốc gia nào, do vậy Trung Cộng liền lợi dụng người dân nước mình làm con tin, kề lưỡi dao lên cổ người dân nước mình để uy hiếp kẻ thù, án lệ này đã phản ánh chân thực tư tưởng chiến tranh không giới hạn của Trung Cộng.
Cùng với sự phát triển kinh tế nhanh chóng, sức lực của Trung Cộng ngày càng sung túc, con tin nước ngoài cũng trở thành quân cờ ngoại giao của nó. Tô Bân được đề cập đến ở trên, năm 2014 bị Mỹ kết tội hacker đánh cắp, xâm nhập kho tài liệu quân sự của Mỹ. Sau đó, hai vợ chồng Cao Khải Văn là nhân viên viện trợ Cơ đốc giáo người Canada bị Trung Cộng bắt giữ và bị buộc tội hoạt động gián điệp. Sau khi Mạnh Vãn Châu, phó tổng giám đốc kiêm giám đốc tài chính của công ty Hoa Vi bị bắt ngày 01/12/2018 tại Vancouver, Canada, Bộ ngoại giao Trung Cộng liên tiếp phản đối dữ dội, đại sứ quán Trung Cộng vận động rất nhiều người Hoa thân cộng ở Canada lên tiếng phản đối, ngoài ra, Trung Cộng còn bắt 3 công dân Canada làm con tin. [59] Hành động này một mặt nhằm tạo áp lực trực tiếp cho Canada, mặt khác muốn chia rẽ quan hệ đồng minh giữa Mỹ và Canada. Trung Cộng hành xử không theo pháp luật, bất cứ người nước ngoài nào ở Trung Quốc cũng có thể trở thành con tin của Trung Cộng bất cứ lúc nào, trở thành quân cờ trong ván bài chính trị, kinh tế, ngoại giao của nó. Khi Trung Cộng uy hiếp người Hoa ở nước ngoài đặc biệt là những người bất đồng chính kiến, thì thường dùng người thân của họ ở trong nước làm con tin.
Chiến tranh không giới hạn trong lĩnh vực quân sự. Trung Cộng nghiên cứu phát triển các loại vũ khí phi đối xứng như tên lửa chống hạm, tên lửa chống tàu sân bay v.v., về vũ khí thông thường, Trung Cộng có ý đồ dùng ưu thế về số lượng để vượt qua ưu thế về công nghệ của Mỹ. Sự lớn mạnh về kinh tế và công nghệ giúp Trung Cộng có thêm nguồn lực trong cuộc chiến tranh mạng và chiến tranh không gian nhằm vào Mỹ, cũng như những thủ đoạn tấn công bằng công nghệ cao khác thường khác. Vấn đề này đã được bàn luận ở chương trên, trong phạm vi chương này không đề cập đến.
Quân đội Trung Cộng công khai tuyên bố, các thủ đoạn chiến tranh của nó “đều là những thủ đoạn xuyên quốc gia, bao trùm các lĩnh vực và bằng mọi phương thức”. Trong mô hình chiến tranh lý tưởng của họ, “biên giới quốc gia hữu hình, không gian mạng vô hình, pháp luật quốc tế, pháp luật quốc gia, quy tắc hành vi, luân lý đạo đức, tất cả đều không phải là rào cản đối với họ. Họ không chịu trách nhiệm đối với bất cứ ai, không bị giới hạn bởi bất cứ quy tắc nào, không loại trừ bất cứ mục tiêu nào khi tuyển chọn, không từ bất cứ thủ đoạn nào”. Họ chẳng e dè tuyên bố: “Các ngươi có bao giờ nghĩ đến kết hợp chiến trường và phi chiến trường, chiến tranh và phi chiến tranh, quân sự và phi quân sự, nói một cách cụ thể, chính là kết hợp máy bay tàng hình, tên lửa hành trình với sát thủ mạng internet, kết hợp đe dọa hạt nhân, chiến tranh tài chính với tấn công khủng bố, hoặc là trực tiếp tạo ra một phiên bản kết hợp từ Schwarzkopf (Tổng Tư Lệnh liên quân trong chiến tranh vùng Vịnh – chú giải của người viết) + Soros (tỷ phú tài chính) + Morris (người tạo ra virus máy tính Morris Worm – chú giải của người viết) + Bin Laden hay chưa? Đây mới là át chủ bài thực sự của chúng ta”. [60]
Chiến tranh không giới hạn trong lĩnh vực tài chính. Thông qua “viện trợ kinh tế”, giúp các công ty tư nhân xây dựng cơ sở hạ tầng, Trung Cộng đã mở rộng hệ thống thanh toán tiền tệ và nâng cao tầm ảnh hưởng của đồng Nhân dân tệ, ý đồ dùng đồng Nhân dân tệ để thay thế vai trò độc tôn của đồng USD trong lưu thông tiền tệ quốc tế. Theo quan điểm của Trung Cộng về chiến tranh không giới hạn trong lĩnh vực tài chính, vào lúc cần thiết, Trung Cộng có thể thông qua phá giá đồng nhân dân tệ và phá hoại hệ thống tiền tệ để đạt được mục đích của nó. Cố vấn của Trung Cộng khuyến khích biến dự trữ ngoại hối thành vũ khí.
Chiến tranh không giới hạn trong lĩnh vực mạng internet. Trung Cộng thông qua Hoa Vi và ZTE toàn lực chiếm lĩnh công nghệ và thị phần 5G, nỗ lực chiếm quyền chủ đạo tiêu chuẩn về 5G, mưu đồ dẫn dắt thế hệ mạng internet mới này của thế giới. Cựu thống đốc ngân hàng liên bang Dallas cho rằng nếu Trung Cộng chiến thắng trong cuộc đua 5G, “Họ sẽ xây dựng một hiệp định internet, giống như việc tiếng Anh thay thế tiếng Đức trở thành ngôn ngữ khoa học, sau đó trở thành ngôn ngữ chung trong mọi hoạt động quan trọng trên phạm vi toàn cầu.” [61] Mạng internet đã hình thành một thế giới mới, trong thế giới đó, tin tức được lưu thông khác với thế giới truyền thống, thế giới mạng internet có thể quay lại ước chế hoặc khống chế thế giới hiện thực của chúng ta. Hiện nay, mạng internet đang đứng trước bước đột phá mới với cốt lõi là công nghệ 5G, cùng với sự kết hợp của trí tuệ nhân tạo và công nghệ 5G, mạng internet đang hướng đến mạng internet kết nối vạn vật, thực hiện số hóa toàn thế giới, sức khống chế của mạng internet tới thế giới vật lý đang mở rộng nhanh chóng, quy tắc trò chơi của toàn thế giới đang phải thiết lập lại. Nếu Trung Cộng làm chủ công nghệ 5G, ma quỷ sẽ hoành hành trên mạng mà không gặp bất cứ trở ngại nào.
Ngoài ra, với lượng thông tin khổng lồ trên mạng, tuyên truyền đối ngoại toàn cầu của Trung Cộng một khi kết nối thành công với mạng 5G của thế giới, thì những thủ đoạn tẩy não linh hoạt của nó sẽ có quy mô và hiệu quả vượt xa hiện tại.
Chiến tranh không giới hạn trong lĩnh vực ma túy. Trong cuộc họp nội các ngày 16/8/2018, tổng thống Mỹ Trump cảnh báo các loại ma túy đến từ Trung Quốc có thành phần chủ yếu là fentanyl (một loại thuốc giảm đau) đang phát triển tràn lan “gần như một cuộc chiến tranh”. [62] Năm 2017, ở Mỹ có hơn 70.000 trường hợp tử vong do sử dụng ma túy quá liều, trong đó hơn 40% có liên quan đến ma túy tổng hợp (chủ yếu là fentanyl và các chất tương tự). Những chất này chủ yếu sản xuất ở Trung Quốc, sau đó được vận chuyển vào Mỹ thông qua đường bưu điện; hoặc là trước tiên buôn lậu qua Mexico, sau đó đi qua biên giới tây nam vào Mỹ. [63]
Markos Kounalakis nhân viên nghiên cứu cao cấp của Đại học Central European và là học giả khách mời của Trung tâm nghiên cứu Hoover Institution của Đại học Stanford, tháng 11 năm 2017 ông đã viết bài chỉ ra rằng: “Trong cuộc chiến tranh nha phiến của Trung Cộng với Mỹ trong thế kỷ 21, fentanyl đang đóng vai trò là một loại vũ khí.” Ông nói, fentanyl đã giết chết hàng chục nghìn người Mỹ, đây là một ví dụ khác về chiến lược hai mặt của Trung Cộng. Giá trị thực của loại chất hóa học này bị Trung Cộng lợi dụng biến thành một loại nha phiến xuất khẩu “mang lại lợi nhuận cao”, đồng thời cũng có thể được dùng để “phá hủy xã hội Mỹ, đảo loạn cơ cấu chính trị nước Mỹ”. [64]
Chiến tranh không giới hạn bằng chiến thuật biển người. Trung Cộng cũng sử dụng chiến thuật biển người. Tháng 9/2018, một gia đình người Trung Quốc đi du lịch ở Thụy Điển làm náo loạn một khách sạn tại Thụy Điển nhưng lại vu cáo là bị cảnh sát ngược đãi, sự kiện này đã bị đại sứ quán Trung Cộng và truyền thông thổi phồng lên thành phong trào người Trung Quốc tẩy chay IKEA và H&M. [65] Sau đó, một chương trình châm biếm trên đài truyền hình STV Thụy Điển đã làm sự việc căng thẳng hơn, hàng nghìn cư dân mạng xuất kích, “oanh tạc” trang web của đại sứ quán Thụy Điển, trang Facebook của Jesper Rönndahl người dẫn chương trình đài truyền hình SVT và trang Facebook của đài truyền hình SVT. [66]
Sau 60 năm tàn phá văn hóa truyền thống Trung Quốc và tuyên truyền, tẩy não dân chúng bằng văn hóa đảng, Trung Cộng thực sự có thể kìm kẹp hàng tỉ người dân Trung Quốc, giơ cao ngọn cờ chủ nghĩa dân tộc để “hiệu triệu toàn dân”, biến họ thành công cụ cho chiến thuật biển người của nó.Trước ngày kỷ niệm 90 năm thành lập quân đội năm 2017, Trung Cộng đã cho ra mắt phần mềm chụp ảnh ghép với quân phục của Trung Cộng, chỉ trong vài ngày lượng người dùng đã đạt đến hơn 1 tỷ lượt. Sở dĩ Trung Cộng có thể dùng danh nghĩa chủ nghĩa dân tộc để điều động sức mạnh tiềm ẩn khổng lồ như vậy, chính là vì rất nhiều người không hề biết gì về lịch sử chân thực của Trung Cộng, đặc biệt là không biết về lịch sử tàn sát người dân của quân đội Trung Cộng. Những người Trung Quốc lớn lên trong sự bao vây của văn hóa đảng Trung Cộng, khi dốc sức kiếm sống, lập nghiệp, đi du học nước ngoài, họ cũng vô tình trở thành những người kiệt xuất của văn hóa đảng, trở thành một nguồn lực khác trong chiến thuật biển người của Trung Cộng. Có thể nói, Trung Cộng đã thành công trong việc bồi dưỡng nên một đội quân thứ năm không cần đảng giám sát mà lúc nào cũng nghe theo mệnh lệnh của đảng. Điều này giúp Trung Cộng tăng sức mạnh trong việc dùng chiến thuật biển người để làm đảo loạn nội bộ xã hội tự do trên quy mô lớn. Một khi xảy ra chiến tranh thì chiến thuật biển người này sẽ gây hậu quả vô cùng thảm khốc.
Chiến tranh không giới hạn trong lĩnh vực văn hóa. Trung Cộng dùng chiêu bài khôi phục văn hóa truyền thống và phong tục, tập quán Trung Quốc để thay thế bằng văn hóa đảng và các giá trị quan của Trung Cộng. Trung Quốc có lịch sử lâu đời và văn hóa phong phú, người dân các quốc gia trên thế giới đều rất yêu thích văn hóa Trung Quốc, nhưng hiểu biết lại có hạn. Trung Cộng đưa ra hình thức biểu hiện nào đó của văn hóa truyền thống, tô vẽ bản thân thành người bảo vệ và là đại biểu chân chính của văn hóa Trung Quốc. Đối với những người dân thế giới vốn có sự hiểu biết hữu hạn với văn hóa Trung Quốc mà nói, thì rất khó phân biệt được sự lừa dối này của Trung Cộng.
Các hình thức chiến tranh không giới hạn khác. Năm 1986, Trung Cộng khởi động kế hoạch 863, triển khai “chiến tranh hỗn hợp bất đối xứng” với Mỹ và các đồng minh phương Tây của Mỹ, mục tiêu cuối cùng của “chiến tranh hỗn hợp bất đối xứng” này là “hoàn toàn nắm quyền chủ động trên lĩnh vực kinh tế và quân sự, hoán đổi vai trò với nước Mỹ”. Đây là một cuộc chiến tranh “dựa trên sự lừa dối không có bất cứ quy tắc nào”, sách lược của nó đến từ chiến tranh không giới hạn. [67]
Trong sự kiện Thiên An Môn “ngày 4/6”, Trung Cộng từng tự mình tạo ra bạo loạn rồi đổ tội cho người dân Bắc Kinh, lấy cớ để “dẹp loạn”. Khi bức hại Pháp Luân Công, Trung Cộng tự tạo ra vụ “tự thiêu”, hỏa thiêu người sống để gia tăng bức hại; trong sự kiện chiếm khu trung tâm ở Hồng Kông, Trung Cộng đưa người từ Thâm Quyến sang để kích động bạo lực, lấy cớ để nổ súng trấn áp. Trung Cộng coi hành vi ám sát xã hội đen là chuyện bình thường hàng ngày, trong tương lai, không loại trừ việc Trung Cộng sẽ dùng các thủ đoạn tương tự để gây nội loạn ở phương Tây, bao gồm đầu độc, ám sát, đánh bom, phá hoại mạng lưới điện và phương tiện giao thông v.v.
Trọng tâm của chiến tranh không giới hạn là làm bại hoại đạo đức con người, tiếp đến dùng những người bại hoại để từng bước hủy diệt nhân loại. Mà Trung Cộng lại rất giỏi dùng các thủ đoạn để dụ dỗ con người quay lưng lại với đạo đức và lương tri, khiến con người chủ động hoặc bị động đi theo tà ác. Do vậy đối với những người có ảnh hưởng trong các lĩnh vực như chính trị, kinh tế, quân sự, truyền thông, văn hóa, công nghệ, giáo dục v.v., Trung Cộng luôn ra tay từ điểm yếu trong nhân tính: hoặc bằng việc dụ dỗ về lợi ích, hoặc bằng việc thỏa mãn các loại dục vọng của con người để đổi lấy sự hợp tác với Trung Cộng, hoặc bằng uy hiếp và khủng bố để lợi dụng sự sợ hãi của con người hoặc bị Trung Cộng dụ dỗ phải phạm sai lầm rồi bị cưỡng ép phải cam kết phục vụ cho Trung Cộng, thậm chí dùng nội tạng mổ cướp được để mua chuộc những nhân vật trọng yếu.
Nguồn tài nguyên mà Trung Cộng dùng để xâm nhập vào các quốc gia trên thế giới lớn vượt quá sức tưởng tượng của con người, những gì sự thực được vạch trần chỉ là một góc của tảng băng chìm. Trong các ngành nghề của các quốc gia, đặc biệt là trong giới chính trị và kinh doanh, có bao nhiêu người đã trở thành công cụ chiến tranh không giới hạn của Trung Cộng, theo thời gian sẽ ngày càng có nhiều người lộ diện. Các nước trên thế giới đều bắt đầu cảm nhận rõ ràng dã tâm toàn cầu và thủ đoạn tà ác “không giới hạn” của Trung Cộng, và cũng cảm nhận được sức phá hoại của những người đại diện của Trung Cộng vào những thời khắc then chốt.
4. “Mô hình Trung Quốc (ĐCSTQ)” là chiếc xe siêu tốc của tà linh đưa nhân loại đi trên con đường tự hủy diệt
Mười mấy năm qua, truyền thông nhà nước của Trung Cộng cùng một số học giả, và kênh truyền thông ở phương Tây đã bỏ nhiều công sức nhào nặn nên khái niệm “mô hình Trung Quốc” này. Nó còn có những cách gọi tương tự như “con đường Trung Quốc”, “kỳ tích Trung Quốc”, “chung nhận thức với Bắc Kinh” v.v. Cái gọi là mô hình Trung Quốc đại khái chỉ việc Trung Cộng kết hợp chủ nghĩa cực quyền chính trị và chủ nghĩa tư bản quyền quý để thực hiện ổn định xã hội và phát triển kinh tế với tốc độ cao. “Mô hình Trung Quốc” thực chất là “mô hình Trung Cộng”, nó là thứ quái thai chính trị chưa từng có trong lịch sử nhân loại.
Khi chứng minh tính hợp pháp của “con đường Trung Quốc (Trung Cộng)”, thủ đoạn được dụng đến không nằm ngoài 4 thủ đoạn dưới đây: Thứ nhất, dựa vào phát triển kinh tế để chứng minh tính hợp pháp của nó; thứ hai, dựa vào ổn định xã hội để chứng minh tính hợp pháp; thứ ba, dựa vào sự khuất phục nghe theo của dân chúng để chứng minh tính hợp pháp; thứ tư, dựa vào sự công nhận của quốc tế để chứng minh tính hợp pháp của nó.
Nhưng đối với những người đầu óc tỉnh táo thì bốn luận chứng này đều không thể đứng vững. Tốc độ tăng trưởng kinh tế cao không thể che dấu được phương thức phát triển kinh tế quái thai thậm chí là tà ác. Cái gọi là “kỳ tích kinh tế” của Trung Cộng thực ra là sau khi cải cách mở cửa, một bộ phận của nền kinh tế được phục hồi trở lại trật tự kinh tế thị trường bình thường, người dân Trung Quốc suốt thời gian dài bị áp chế, bóp nghẹt nay được giải phóng tạo nên sự phát triển đột phá. Sự tăng trưởng này dựa trên cơ sở phản nhân quyền, đánh cắp sở hữu trí tuệ, khai thác vô độ tài nguyên thiên nhiên và trắng trợn phá hoại môi trường tự nhiên, tức là sự tăng trưởng vô đạo đức, nên nó cũng không thể kéo dài. Những vấn đề tồn tại lớn mang tính cơ cấu của nền kinh tế Trung Quốc không thể nào được giải quyết tận gốc dưới thể chế chính trị hiện nay. Sau khi tích lũy đến điểm giới hạn, một khi bùng nổ nó sẽ mang đến thảm họa cho nhân dân Trung Quốc và toàn thế giới. Ba luận chứng tiếp theo càng dễ bác bỏ hơn: trong thời đại vũ trang bất đối xứng ngày nay, việc chính phủ gây sức ép để duy trì ổn định và giám sát mọi mặt của người dân, quả thực có thể giữ được “ổn định xã hội” trong thời gian tương đối dài; Trung Cộng lũng đoạn tất cả các kênh truyền thông, những tiếng nói bất đồng sớm đã bị bóp nghẹt ngay từ trong trứng nước; Trong thời đại mà đạo đức con người toàn thế giới đều trượt dốc, bằng sự lừa dối hoặc mua chuộc, tìm mấy “người bạn quốc tế hữu hảo” hát mấy bài hát ca ngợi cho Trung Cộng cũng không khó. Cái gọi là “thành tựu” của “mô hình Trung Quốc (Trung Cộng)” không cách nào che lấp được tội ác ngút trời mà Trung Cộng gây ra.
Do bản tính ma quỷ vốn có, Trung Cộng luôn luôn đối địch với văn hóa truyền thống, đạo đức chính thống và giá trị phổ quát. Trung Cộng ngày nay chính là trung tâm tà ác của thế giới, là kẻ thù của toàn nhân loại. Nếu con người thế giới không thể bừng tỉnh, chống lại Trung Cộng – kẻ địch của toàn nhân loại này, thì Trung Cộng sẽ mang đến cho thế giới tai họa hủy diệt, nguyên nhân như sau.
Trung Quốc có lãnh thổ rộng lớn, dân số đông đúc, sau năm 2010 đã trở thành nền kinh tế lớn thế hai thế giới, là cường quốc hạt nhân có chi phí quân sự lớn thứ hai thế giới. Bất cứ chính quyền tà ác nào khác trong lịch sử và ngày nay đều chưa từng đạt được sức mạnh kinh tế, quân sự lớn mạnh như Trung Cộng. Trung Cộng đã hấp thu bộ phận biến dị và tà ác nhất của thể chế chính trị cực quyền hiện nay và mưu quyền thời cổ đại của Trung Quốc, làm tư tưởng chỉ đạo cho sự thống trị của nó. Vì thế, Trung Cộng chơi trái luật hoặc chơi không theo luật, mưu kế thâm sâu, độc ác của nó đã vượt xa sức tưởng tượng và sự hiểu biết của tất cả các nhà lãnh đạo và nhà chiến lược của các quốc gia khác. Trung Cộng đã trói buộc 1,3 tỷ dân Trung Quốc. Thị trường khổng lồ này trở thành đối tượng mà các quốc gia trên thế giới đều thèm muốn. Trung Cộng lấy đó để dẫn dụ các thương nhân và chính khách, từ đó uy hiếp, cưỡng ép họ nhắm mắt làm ngơ trước sự bức hại nhân quyền và các hành vi tà ác của Trung Cộng, thậm chí chủ động “đưa mình vào tròng” Trung Cộng.
Trong lịch sử, Trung Cộng đã sát hại 80 triệu người Trung Quốc bằng các thủ đoạn khác nhau, hiện tại nó cũng gây ra tội ác chồng chất với các học viên Pháp Luân Công, giáo hội gia đình Cơ Đốc giáo, người Tây Tạng, người Duy Ngô Nhĩ, những người bất đồng chính kiến và những người dân ở tầng lớp thấp kém trong xã hội. Một khi chính quyền Trung Cộng sụp đổ, nó sẽ phải đối mặt với kết cục bị thanh trừng. Vì thế, Trung Cộng thà đi con đường cực quyền và bức hại tới cùng, chứ sẽ không lựa chọn rời khỏi vũ đài lịch sử. Trong quá trình tự bảo vệ mình, Trung Cộng giống như một tên tội phạm hình sự lao đầu trốn chạy, không ngại phạm thêm những tội ác khiến người ta khiếp sợ hơn nữa. Trung Cộng là đại diện chính được tà linh cộng sản tuyển chọn ở nhân gian. Tà linh cộng sản là ma quỷ biến dị trong vũ trụ, từ ngày chào đời, nó đã chịu sự thanh trừ của các chính Thần trong vũ trụ. Vì thế, sự tồn tại của Trung Cộng ngay từ lúc đầu đã kèm theo cảm giác khủng hoảng và sợ hãi mãnh liệt. Loại cảm giác khủng hoảng và sợ hãi này khiến Trung Cộng khi đối mặt với khủng hoảng, rất có thể sẽ “chó cùng rứt giậu”, tự bảo vệ lấy bản thân bằng những thủ đoạn cực đoan. Dưới sự thôi thúc của cảm giác khủng hoảng, Trung Cộng coi nước Mỹ, quốc gia duy trì trật tự thế giới, là kẻ thù hàng đầu, nó âm thầm tích lũy lực lượng, mưu đồ thay thế nước Mỹ làm bá chủ thế giới. Đồng thời, Trung Cộng cũng dùng các thủ đoạn để truyền bá mô hình Trung Cộng và hình thái ý thức của đảng cộng sản, dùng độc tố cộng sản để đầu độc toàn thế giới. Những sáng kiến “một vành đai, một con đường”, “kế hoạch vành đai lớn” … đã biểu hiện một dã tâm không gì sánh nổi về địa chính trị. Đáng sợ hơn là Trung Cộng đang ngày đêm không ngừng nghỉ chuẩn bị lực lượng cho trận chiến cuối cùng với Mỹ.
Hết thảy dã tâm của Trung Cộng, từ “thực lực mềm” đến “thực lực cứng”, lại đến “thực lực nhọn”, đều dùng đến những thủ đoạn không đếm xỉa đến đạo đức, nhằm phục vụ cho một dã tâm lớn hơn, đó là phá hủy đạo đức truyền thống và giá trị phổ quát của thế giới, đây chính là “dã tâm phản đạo đức” của Trung Cộng. Dã tâm của Trung Cộng là dã tâm làm đế quốc tà ác, dã tâm làm chính phủ thế giới, dã tâm muốn ma quỷ thống trị thế giới; nó chỉ có thể mang đến cho thế giới cực quyền và áp bức, mang đến cho thế giới sự kìm kẹp tư tưởng và tẩy não, mang đến cho thế giới tình trạng cảnh sát quốc gia giám sát và khống chế toàn dân, mang đến cho thế giới thuyết vô thần và chính quyền bạo lực, mang đến cho thế giới sự hủy diệt chế độ tư hữu, mang đến cho thế giới sự phá hủy tôn giáo và văn hóa truyền thống, mang đến cho thế giới sự dâm loạn, bại hoại và trụy lạc về đạo đức, đưa thế giới đến bần cùng và rối loạn, khiến con người không còn ra con người. Đẩy nhân loại lún sâu vào vực sâu của sự suy đồi đạo đức, đây cũng chính là con đường hủy diệt nhân loại mà tà linh cộng sản đã an bài.
Trung Cộng là một chính quyền, cơ chế và hiện tượng xã hội đặc biệt mà ma quỷ đã an bài tỉ mỉ và dành nhiều tâm sức để tạo ra trong thời gian dài, mục đích của nó chính là trong thời kỳ mạt pháp đạo đức bại hoại, trên quy mô lớn phá hủy văn hóa truyền thống và những giá trị phổ quát mà Thần truyền cho con người, làm bại hoại đạo đức truyền thống mà xã hội con người đã duy trì hàng nghìn năm. Vì thế, ngoài việc mưu đồ bá chủ trong các lĩnh vực quân sự, kinh tế, khoa học kỹ thuật…, Trung Cộng phải cưỡng ép thuyết vô thần và quan niệm thiện ác đảo lộn của nó lên các quốc gia, thiết lập lại “hình thái ý thức” mới trên thế giới, có như thế nó mới có cảm giác an toàn. Trung Cộng hiện tại chính là đang dùng mọi biện pháp để thâm nhập giới chính trị, truyền thông, dân chúng ở các quốc gia để tiêm nhiễm văn hóa đảng vào các quốc gia bằng các phương thức khác nhau, cuối cùng khiến con người cùng bại hoại và cùng bị rớt xuống với Trung Cộng. Đây mới là dụng ý thực sự của việc Trung Cộng mở rộng “mô hình Trung Quốc (Trung Cộng)”.
5. Bài học giáo huấn và con đường thoát ra
5.1 Chính sách bình định sai lầm
Tháng 3/2018, tạp chí “The Economist” đặt ra vấn đề “Tại sao phương Tây lại nhìn nhận sai lầm về Trung Quốc?” để xem xét lại chính sách của các quốc gia phương Tây đối với Trung Quốc. Bài viết thừa nhận, phương Tây từng đặt cược vào “Trung Quốc sẽ hướng đến dân chủ và nền kinh tế thị trường”, nhưng cuộc đánh cược này đã thất bại, họ cho rằng Trung Quốc dưới sự thống trị của Trung Cộng không phải là một nền kinh tế thị trường, theo hướng đi của nó thì tương lai cũng sẽ không thể trở thành nền kinh tế thị trường. Ngược lại, nó biến công nghiệp và thương mại thành một bộ phận để khống chế quyền lực quốc gia. Nó dùng phương thức bạo lực chính trị mang màu sắc Trung Cộng để “lãnh đạo” kinh tế toàn cầu, nó dùng tiền bạc để khống chế các đối tác thương mại, nó dùng thủ đoạn trừng phạt để đối phó với những người hoặc sự việc mà nó không đồng tình. [69]
Trung Cộng tràn đầy dã tâm tranh đoạt quyền lực, đã mang đến uy hiếp nghiêm trọng cho thế giới. Đáng buồn là đến nay vẫn có rất nhiều quốc gia, chính phủ, giới chính trị vẫn say sưa ca ngợi Trung Cộng, bản thân mình đang gặp nguy hiểm mà vẫn không cảm thấy. Điều này khiến con người phải suy nghĩ lại, rốt cuộc ai đang nuôi hổ dữ đây? Vì sao con người lại vào hùa với bày lang sói? Lối thoát ở đâu?
Thực sự là nếu không có sự trợ giúp của các quốc gia phát triển phương Tây, không có sự nâng đỡ của những công ty đa quốc gia, những nhà khổng lồ trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật công nghệ cao và các tập đoàn tài chính, thì Trung Cộng không thể chỉ trong mấy chục năm ngắn ngủi có thể từ một chính quyền có nền kinh tế cực kỳ yếu nhược, lung lay sắp đổ phát triển thành một trục xoay tà ác ngông cuồng tự đại, vênh váo, trắng trợn khiêu chiến với Mỹ trong mọi lĩnh vực trên toàn cầu, vươn móng vuốt quỷ ra toàn thế giới.
Michael Pillsbury nhấn mạnh, thế giới phương Tây vẫn luôn ôm ảo tưởng không thực tế về Trung Cộng, như những ý kiến cho rằng Trung Cộng sớm muộn cũng sẽ dân chủ hóa, Trung Cộng sẽ hướng đến xã hội chủ nghĩa tư bản theo mô hình của Mỹ, Trung Cộng sớm muộn sẽ hòa nhập vào trật tự quốc tế, quan hệ Mỹ-Trung có thể mang tới sự hợp tác toàn vẹn, sức lực phái chim Ưng của Trung Cộng yếu kém v.v. Quan chức Mỹ đã hoàn toàn đánh giá sai và đánh giá thấp về dã tâm của Bắc Kinh. Michael Pillsbury kêu gọi chính phủ Mỹ phải nhanh chóng nhận rõ hiện thực và triển khai các biện pháp chống trả lại Trung Cộng. Nếu không, Trung Cộng chắc chắn sẽ chiến thắng. [70] Steve Bannon cũng cảnh báo: “Tầng lớp lãnh đạo Trung Cộng căn bản là không có ý định tham gia vào quy tắc của trật tự tự do quốc tế sau chiến tranh thế giới. Họ có kế hoạch của riêng mình, hơn nữa chấp hành thực hiện kế hoạch này cực kỳ nghiêm ngặt.” [71] Kế hoạch này chính là Trung Cộng cần lợi dụng sức mạnh chính quyền quốc gia để nắm giữ được các ngành công nghiệp trọng điểm toàn cầu, mạnh mẽ tiến hành khuếch trương địa chính trị, thực hiện bá quyền thế giới và toàn cầu trên phương diện tài chính và khoa học kỹ thuật mà không muốn tuân thủ các quy tắc thông hành của thế giới.
5.2 Vì sao phương Tây lại nhìn nhận sai về ĐCSTQ
Như đã đề cập đến ở phần trước, ma quỷ đã an bài cho Trung Cộng một cơ chế phức tạp, giảo hoạt, biến hóa khôn lường, khiến xã hội tự do khó mà phân biệt được “Trung Cộng” và “Trung Quốc”. Ngoài ra còn có một nguyên nhân là con người dù là cá nhân, công ty hoặc quốc gia nào đều truy cầu lợi ích ngắn hạn, điều này đã tạo điều kiện để Trung Cộng có cơ hội lợi dụng.
Việc Trung Cộng phá hoại đạo đức giống như một tổ kiến đục khoét cơ thể đạo đức con người ở xã hội tự do, khiến họ vì món lợi nhỏ trước mắt mà dần dần vứt bỏ đi những giá trị căn bản khi lập quốc. Chính sách ngắn hạn của Mỹ đối với Trung Cộng đa phần xuất phát từ lợi ích mang tính giai đoạn, mà không phải là từ lợi ích căn bản nhất, lâu dài nhất, tức là xuất phát từ tinh thần lập quốc của nước Mỹ, đúng chức trách và sứ mệnh mà Thần đã an bài cho nước Mỹ.
Sự vinh quang và quyền lực của con người là do Thần ban cho, Thần dựa trên đạo đức của con người mà trao vinh quang cho con người, sự phồn vinh và lớn mạnh mà Thần trao cho một dân tộc hay một quốc gia cũng dựa trên đạo đức của dân tộc và quốc gia đó. Con người dựa vào cách thức của con người tất nhiên không thể phá trừ được an bài của tà linh cộng sản. Suy nghĩ này cũng đã thấy rõ được sai lầm của phương Tây nằm ở đâu – biện pháp của con người không thể thoát khỏi bàn tay của ma quỷ, vì thế đến cuối cùng sẽ không thành công.
Rất nhiều chính phủ quốc gia, công ty lớn và doanh nhân trên bề mặt hoặc nhất thời có thể đạt được cái gọi là “lợi ích” từ Trung Cộng, nhưng việc hy sinh các nguyên tắc đạo đức rốt cuộc lại khiến họ được chẳng bõ cho mất. Lợi ích bề mặt đó thực ra đều là thuốc độc, chỉ có không tham lợi ích trước mắt thì mới có tương lai sáng lạn.
Trung Cộng không phải là một chính đảng hay chính quyền theo nghĩa thông thường, nó không đại diện cho nhân dân Trung Quốc, mà đại diện cho tà linh cộng sản ở nhân gian. Giao du với Trung Cộng chính là hợp tác với ma quỷ, hữu hảo với Trung Cộng chính là đang nuông chiều ma quỷ và trợ giúp cái ác làm điều xấu, đẩy nhân loại đến đường cùng. Ngược lại, chống trả lại Trung Cộng chính là một trận chiến giữa chính và tà, đây không phải là tranh giành lợi ích quốc gia đơn thuần, mà hơn hết là vì tương lai của nhân loại.
5.3 Đâu là con đường thoát
Trung Quốc và thế giới ngày nay đều ở đang ở ngã tư đường của vận mệnh. Đối với người Trung Quốc mà nói, Trung Cộng trên lưng gánh món nợ máu trùng trùng, sớm đã không thể hoàn lương được nữa. Không có đảng cộng sản, Trung Quốc sẽ ngày càng tốt hơn; Trừ bỏ đi cái ung nhọt đảng cộng sản này, tương lai Trung Quốc mới có sức sống mãnh liệt. Đối với người dân các quốc gia mà nói, Trung Quốc là quốc gia văn minh cổ xưa của phương đông, là quốc gia của lễ nghĩa. Không có đảng cộng sản, Trung Quốc sẽ trở thành một quốc gia bình thường của văn minh thế giới, nguồn tài nguyên con người, vật chất và văn hóa truyền thống cổ xưa phong phú của nó sẽ trở thành di sản chung của toàn nhân loại.
Người dân Trung Quốc đại lục đang bước về phía trước một cách gian nan trong khổ nạn, ngày càng có nhiều người đã nhìn rõ bản chất của Trung Cộng. Tháng 11/2004, Sau khi “Chín bài bình luận về Trung Cộng” được xuất bản, ngày càng có nhiều người đã lấy lại dũng khí, dám đoạn tuyệt với ma quỷ, hiện nay đã có hơn 300 triệu người thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung Cộng. Nếu thế giới tự do có thể ủng hộ trào lưu này, đồng thời cũng đoạn tuyệt với ma quỷ Trung Cộng này, thì nó sẽ không thể tiếp tục duy trì thêm nữa, càng không thể mặc sức làm càn trên thế giới được nữa.
Chính quyền Liên-Xô cũ hùng mạnh chỉ trong một đêm đã bị giải thể, Trung Cộng tuy đã vươn những móng vuốt ma quỷ ra toàn cầu nhưng một khi thế giới đều có thể nhận thức rõ bản chất tà ác của nó, đều có thể lựa chọn theo chính nghĩa, thì sự giải thể của nó cũng có thể chỉ trong một đêm mà xong, khiến người ta không ngờ được.
Sự hưng khởi của Trung Cộng phần lớn đều bắt nguồn từ sự trượt dốc của đạo đức nhân loại, bắt nguồn từ sự truy cầu lợi ích của con người mà che lấp con mắt trí tuệ. Để vượt qua được kiếp nạn này, chúng ta phải tìm lại được đạo đức và dũng khí, khôi phục giá trị truyền thống, kiên định tín ngưỡng vào Thần.
Muốn đánh bại ma quỷ Trung Cộng này, chỉ dựa vào sức mạnh thế tục thì không đủ. Sức mạnh của ma quỷ cao hơn con người, đây cũng là nguyên nhân căn bản khiến Trung Cộng có thể không ngừng khuếch trương, nhưng ma quỷ vĩnh viễn không thể so được với sức mạnh của Thần, chỉ cần con người đứng về phía Thần, sẽ có sức mạnh to lớn vô song.
Trung Cộng là kẻ thù của toàn nhân loại. Chống lại dã tâm của Trung Cộng, kỳ thực là đang cứu vãn văn minh nhân loại, cứu vãn tiền đồ của nhân loại. Trung Cộng tất sẽ bị Thần đào thải, chống lại Trung Cộng là để tránh khỏi vận mệnh bị đào thải cùng với Trung Cộng, thực chất là đang cứu vớt nhân loại.
*********
[2]Kiều Lương và Vương Tương Tuệ: “Chiến tranh không giới hạn” (Bắc Kinh, Nhà xuất bản Văn nghệ Giải phóng, năm 1999) trang 1, trang 62.
[3] “Kiều Lương và Vương Tương Tuệ: “Chiến tranh không giới hạn”(Bắc Kinh, Nhà xuất bản Văn nghệ Giải phóng, năm 1999) trang 1, trang 63.
[4]Kiều Lương và Vương Tương Tuệ: “Chiến tranh không giới hạn và phản chiến tranh không giới hạn: người Mỹ ứng phó thế nào với quan điểm chiến tranh mới do người Trung Quốc đề xướng” (Bắc Kinh, Nhà xuất bản Văn nghệ Trường Hồng, năm 2016).
[5]Louisa Lim and Julia Bergin: “Inside China’s Audacious Global Propaganda Campaign,” The Guardian, December 7, 2018, https://www.theguardian.com/news/2018/dec/07/china-plan-for-global-media-dominance-propaganda-xi-jinping.
[6]Mao Trạch Đông: “Những bài văn tuyển chọn về sự nghiệp của Mao Trạch Đông” (Bắc Kinh: Nhà xuất bản Tân hoa xã, năm 1983) trang 182
[7] “Dùng rất nhiều tiền để trải đường cho ĐCSTQmở rộngtuyên truyền đối ngoại toàn cầu”, Đài Á châu tự do, ngày 5/11/2015, https://www.rfa.org/cantonese/news/propaganda-11052015084921.html
[8] “Trung Quốc mỗi năm dùng ‘10 tỷ USD để thúc đẩy tuyên truyền đối ngoại toàn cầu’”, BBC, ngày 10/6/2016. http://www.bbc.com/zhongwen/trad/press_review/2016/06/160610_uk_press_china。
[9]“Chinese President Xi Jinping Visits with CCTV America via Video Call”, CGTN, 19/2/2016, https://america.cgtn.com/2016/02/19/chinese-president-xi-jinping-visits-with-cctv-america-via-video-call.
[10]Uyển Cơ Vinh: “Phim truyền hình Trung Quốc truyền bá mạnh mẽ ở châu Phi”, Thời báo Nhân dân, ngày 5/1/2015, tái bản lần thứ 3, https://web.archive.org/web/20160206004955if_/http://paper.people.com.cn/rmrb/html/2015-01/05/nw.D110000renmrb_20150105_3-03.htm
[11]Koh Gui Qing and John Shiffman, “Beijing’s Covert Radio Network Airs China-friendly News across Washington, and the World,” Reuters, 2/11/2015, https://www.reuters.com/investigates/special-report/china-radio/.
[12]Louisa Lim and Julia Bergin, “Inside China’s Audacious Global Propaganda Campaign”, The Guardian, 7/12/2018 https://www.theguardian.com/news/2018/dec/07/china-plan-for-global-media-dominance-propaganda-xi-jinping.
[13]James Fallow, “Official Chinese Propaganda: Now Online from the WaPo!” The Atlantic, 3/2/2011, https://www.theatlantic.com/international/archive/2011/02/official-chinese-propaganda-now-online-from-the-wapo/70690/.
[14]Donnelle Eller, “Chinese-backed Newspaper Insert Tries to Undermine Iowa Farm Support for Trump, Trade War”, Des Moines Register, 24/9/2018,https://www.desmoinesregister.com/story/money/agriculture/2018/09/24/china-daily-watch-advertisement-tries-sway-iowa-farm-support-trump-trade-war-tariffs/1412954002/.
[15] Bethany Allen-Ebrahimian, “Beijing Builds Its Influence in the American Media”, Foreign Policy, 21/12/2017,https://foreignpolicy.com/2017/12/21/one-of-americas-biggest-chinese-language-newspapers-toes-beijings-party-line-china-influence-united-front/.
[16] “Sự kiện chiếm giữ tòa nhà trung tâm ở Hồng Kông bỗng chốc cho thấy sự thâm nhập của ĐCSTQ vào 142 kênh truyền thông ở hải ngoại”, Đài truyền hình Tân Đường Nhân, ngày 6/10/2014, http://www.ntdtv.com/xtr/gb/2014/10/06/a1143788.html。
[17]Jeffrey Gil, “Why the NSW Government Is Reviewing Its Confucius Classrooms Program,” The Conversation, 17/5/2018, http://theconversation.com/why-the-nsw-government-is-reviewing-its-confucius-classrooms-program-96783.
[18]China’s Overseas United Front Work: Background and Implications for the United States, US-China Economic and Security Review Commission, 24/8/2018, 5-6, https://www.uscc.gov/sites/default/files/Research/China’s Overseas United Front Work – Background and Implications for US_final_0.pdf, 14.
[19]John S. McCainNational Defense Authorization Act for Fiscal Year 2019, House of Representatives, https://docs.house.gov/billsthisweek/20180723/CRPT-115hrpt863.pdf.
[20]China’s Overseas United Front Work: Background and Implications for the United States, 5-6.
[21]Thorsten Benner, et al, “Authoritarian Advance: Responding to China’s Growing Political Influence in Europe,” Global Public Policy Institute (GPPI), https://www.gppi.net/media/Benner_MERICS_2018_Authoritarian_Advance.pdf.
[22]Chinese Influence & American Interests: Promoting Constructive Vigilance(Stanford,California: Hoover Institution Press, 2018), https://www.hoover.org/sites/default/files/research/docs/chineseinfluence_americaninterests_fullreport_web.pdf.
[23]Jenni Marsh, “Ex-Hong Kong Politician Faces Jail after Bribery Conviction in US,” CNN, December 5, 2018, https://www.cnn.com/2018/12/05/asia/patrick-ho-bribery-conviction-intl/index.html.
[24]Alexandra Stevenson, David Barboza, Matthew Goldstein and Paul Mozur, “A Chinese Tycoon Sought Power and Influence. Washington Responded,” The New York Times, 12/12/2018, https://www.nytimes.com/2018/12/12/business/cefc-biden-china-washington-ye-jianming.html.
[25]Lạc Á: “Loạt bài của Trần Dụng Lâm: ĐCSTQ xâm nhập toàn diện vào chính phủ Úc”,Trang tin tức Đại Kỷ Nguyên, ngày 19/6/2017, http://www.epochtimes.com.tw/n215385
[26]Chinese Influence & American Interests: Promoting Constructive Vigilance(Stanford,California: Hoover Institution Press, 2018), https://www.hoover.org/sites/default/files/research/docs/chineseinfluence_americaninterests_fullreport_web.pdf.
[27]Isaac Stone Fish, “Huawei’s Surprising Ties to the Brookings Institution, The Washington Post, December 8, 2018, https://www.washingtonpost.com/opinions/2018/12/08/chinese-companys-surprising-ties-brookings-institution/?utm_term=.2720ba57db52.
[28] “Việc Hoa Vi tài trợ cho nghiên cứu của các trường đại học Anh bị coi là “hành động quân sự”, Trang BBC Tiếng Trung, ngày 14/12/2018, https://www.bbc.com/zhongwen/trad/chinese-news-46558032
[29]Zack Dorfman, “How Silicon Valley Became a Den of Spies,” Politico, 27/7/2018, https://www.politico.com/magazine/story/2018/07/27/silicon-valley-spies-china-russia-219071.
[30]China’s Overseas United Front Work: Background and Implications for the United States, 11-12.
[31]China’s Overseas United Front Work: Background and Implications for the United States, 10-12.
[32]Cao Sơn: “Công ty Vạn Đạt Trung Quốc: chi 2 tỷ USD mua 2 công ty điện ảnh Mỹ”, Đài Á châu tự do, ngày 23/8/2016, https://www.rfa.org/mandarin/yataibaodao/jingmao/hc-08232016102649.html
[33]Thôi Bằng: “Công ty điện ảnh Alibaba mua cổ phần của Amblin Partners, mạng Sohu, 9/10/2016, http://www.sohu.com/a/115703678_115565
[34]Amy Qin, Audrey Carlsen: “ĐCSTQ viết lại kịch bản của mình như thế nào”, New York Time tiếng Trung”, ngày 19/11/2018, https://www.nytimes.com/zh-hant/interactive/2018/11/19/world/asia/china-movies.html
[35]Ben Fritz and John Horn, “Reel China: Hollywood Tries to Stay on China’s Good Side,” The Los Angeles Times, 16/3/2011, http://articles.latimes.com/2011/mar/16/entertainment/la-et-china-red-dawn-20110316.
[36]Lâm Bình: “Vạch trần quyền lực sắc bén của Trung Quốc (phần 5) Ngành điện ảnh giải trí Mỹ”, Đài Á châu tự do, ngày 7/9/2018, https://www.rfa.org/mandarin/zhuanlan/zhuantixilie/zhongguochujiaoshenxiangshijie/yl5-09072018150445.html
[37]Lâm Bình: “Vạch trần quyền lực sắc bén của Trung Quốc (phần 3) Ngành điện ảnh giải trí Mỹ”, Đài Á châu tự do,ngày 5/9/2018, https://www.rfa.org/mandarin/zhuanlan/zhuantixilie/zhongguochujiaoshenxiangshijie/yl3-09052018122139.html
[38] “Người thuộc đảng bảo thủ Anh bị từ chối nhập cảnh vào Hồng Kông, Jonhson biểu thị quan ngại”, BBC tiếng Trung, ngày 12/10/2017, https://www.bbc.com/zhongwen/trad/chinese-news-41591196
[39]China’s Overseas United Front Work: Background and Implications for the United States, 7-8.
[40] Tìm hiểu về đường sắt cao tốc: “Tuyến đường sắt cao tốc Phong Vân” Trường Sa: Nhà xuất bản văn nghệ Hồ Nam, năm 2015), Chương 5 “Đường Sắt cao tốc Trung Quốc đánh bại 3 quốc gia”
[41]Sankei Shimbun, “Japan’s Transfer of Bullet Train Technology a Mistake. China, of Course, Has Copied It,” Japan Forward, 18/8/2017,https://japan-forward.com/japans-transfer-of-bullet-train-technology-a-mistake-china-of-course-has-copied-it/.
[42]Jane Perlez: “Dòng tiền từ Trung Quốc chảy vào lĩnh vực khoa học kỹ thuật Mỹ, Lầu năm góc cảnh báo”, Thời báo New York Times tiếng trung, ngày 23/2/2017, https://cn.nytimes.com/business/20170323/china-defense-start-ups/
[43]Như trên
[44]Office of the United States Trade Representative Executive Office of the President, Update Concerning China’s Acts, Policies and Practices Related to Technology Transfer, Intellectual Property, and Innovation, 20/11/2018, https://ustr.gov/sites/default/files/enforcement/301Investigations/301 Report Update.pdf, 46.
[45]Justin Ling, “Man Who Sold F-35 Secrets to China Pleads Guilty,” Vice News, 24/3/2016, https://news.vice.com/en_us/article/kz9xgn/man-who-sold-f-35-secrets-to-china-pleads-guilty.
[46]Bobby Yip, “Education or Espionage? A Chinese Student Takes His Homework Home to China,” NBC News, 24/7/2018,https://www.nbcnews.com/news/china/education-or-espionage-chinese-student-takes-his-homework-home-china-n893881.
[47]“Chinese Hackers Indicted,” FBI News, 20/12/2018, https://www.fbi.gov/news/stories/chinese-hackers-indicted-122018.
[48]Zach Dorfman, “How Silicon Valley Became a Den of Spies,” Politico, 27/7/2018,https://www.politico.com/magazine/story/2018/07/27/silicon-valley-spies-china-russia-219071.
[49]Lawrence A. Tabak and M. Roy Wilson, “Foreign Influences on Research Integrity,” Presentation at the 117th Meeting of the Advisory Committee to the Director, NIH, https://acd.od.nih.gov/documents/presentations/12132018ForeignInfluences.pdf.
[50]Lev Facher, “NIH Report Scrutinizes Role of China in Theft of U.S. Scientific Research,” STAT, 13/12/2018, https://www.statnews.com/2018/12/13/nih-report-scrutinizes-role-of-china-in-theft-of-u-s-scientific-research/.
[51]Jennifer Zeng, “Communist China Poses Greatest Threat to US and World, Senators Told,” The Epoch Times, 17/12/2018, https://www.theepochtimes.com/senate-told-communist-china-poses-greatest-threat-to-us-and-the-world_2738798.html.
[52]Keith Bradsher, “When Solar Panels Became Job Killers,” The New York Times, 8/4/2017,https://www.nytimes.com/2017/04/08/business/china-trade-solar-panels.html?_ga=2.209817942.255138535.1542571491-142437734.1525387950.
[53] “Luật tình báo nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa”, Mạng nhân dân quốc gia Trung Quốc, 27/6/2017, http://www.npc.gov.cn/npc/xinwen/2017-06/27/content_2024529.htm
[54]“Statement of John C. Demers before the Committee on the Judiciary United States Senate for a Hearing on China’s Non-Traditional Espionage against the United States: The Threat and Potential Policy Responses,” US Senate, 12/12/2018, https://www.judiciary.senate.gov/imo/media/doc/12-12-18 Demers Testimony.pdf.
[55]Megan Henney, “US Leaders React to Huawei CFO Arrest: ‘A Threat to Our National Security’,” Fox Business, 6/12/2018, https://www.foxbusiness.com/markets/us-leaders-react-to-huawei-cfo-arrest-a-threat-to-our-national-security.
[56]Danielle Cave, “The African Union Headquarters Hack and Australia’s 5G Network,” Australian Strategic Policy Institute, 13/7/2018, https://www.aspistrategist.org.au/the-african-union-headquarters-hack-and-australias-5g-network/.
[57]Theis Lange Olsen and Cathrine Lakmann, “Huawei Now on the Danish Mark: ‘The Chinese Can Access Systems that Govern Our Society’,” Danish Broadcasting Corporation, 7/12/2018, https://www.dr.dk/nyheder/indland/huawei-nu-paa-dansk-sigtekorn-kineserne-kan-faa-adgang-til-systemer-der-styrer-vores.
[58]Đường Minh: “Hacker Trung Quốc ngụy trang website của Pháp Luân Công ở Mỹ kêu gọi Trung Quốc tuân thủ quy tắc quốc tế”, Trang tin tức Đại Kỷ Nguyên, ngày 16/3/2013, http://www.epochtimes.com/gb/13/3/16/n3824225.htm
[59]“Peter Navarro on China’s National Security Risks to US,” Fox Business, 13/12/2018, https://video.foxbusiness.com/v/5979037938001/?#sp=show-clips.
[60]Kiều Lương và Vương Tương Tuệ: Chiến tranh không giới hạn (Bắc kinh: Nhà xuất bản Văn nghệ giải phóng, 1999) trang 61.
[61]Eri Sugiura, “China’s 5G a Bigger Threat than Trade War, Says Ex-Dallas Fed Chief,” Nikkei Asian Review, 24/9/2018, https://asia.nikkei.com/Economy/China-s-5G-a-bigger-threat-than-trade-war-says-ex-Dallas-Fed-chief.
[62]Gregg Re, “Trump Declares Opioids from Mexico, China ‘Almost a Form of Warfare,’ Tells Sessions to Sue Drug Makers, Fox News, 16/8/2018, https://www.foxnews.com/politics/trump-declares-opioids-from-mexico-china-almost-a-form-of-warfare-tells-sessions-to-sue-drug-makers.
[63]Kirsten D. Madison, “Stopping the Poison Pills: Combatting the Trafficking of Illegal Fentanyl from China, Prepared Statement Before the Senate Caucus on International Narcotics Control,” U.S. Department of State, 2/10/2018, https://www.state.gov/j/inl/rls/rm/2018/286384.htm.
[64]Markos Kounalakis, “China Is Using Fentanyl in a Chemical War against America,” Mcclatchy DC Bereau, 2/11/2017, https://www.mcclatchydc.com/opinion/article182139386.html.
[65]Anna Fifield, “China’s Row with Sweden over a ‘Racist’ TV Skit Has Citizens Urging Boycotts of Ikea and H&M,” The Washington Post, 26/9/2018, https://www.washingtonpost.com/world/2018/09/26/chinas-row-with-sweden-over-racist-tv-skit-has-citizens-urging-boycott-ikea-hm/?noredirect=on&utm_term=.15e1b22bc530.
[66]Xinmei Shen, “How China’s Army of Online Trolls Turned on Sweden,” Abacus News, 26/9/2018, https://www.abacusnews.com/digital-life/how-chinas-army-online-trolls-turned-sweden/article/2165747.
[67]T. Casey Fleming, Eric L. Qualkenbush, and Anthony M. Chapa, “The Secret War against the United States,” The Cyber Defense Review, Vol. 2, Number 3, Fall 2017, 25-32, https://cyberdefensereview.army.mil/Portals/6/Documents/CDR-FALL2017.pdf.
[68]“How the West Got China Wrong,” The Economist, 1/3/2018,https://www.economist.com/leaders/2018/03/01/how-the-west-got-china-wrong.
[69]Michael Pillsbury, The Hundred-Year Marathon: China’s Secret Strategy to Replace America as the Global Superpower(New York: St. Martin’s Press, 2015), “Introduction.”
[70]Steve Bannon, “Speech at the 12th InterEthnic/InterFaith Leadership Conference,”15/11/2017, https://www.youtube.com/watch?v=OMp8F2tL66I.
Bản tiếng Hán: http://www.epochtimes.com/gb/18/12/23/n10928319.htm
Bản tiếng Anh: https://www.theepochtimes.com/chapter-eighteen-the-chinese-communist-partys-global-ambitions-part-ii_2822429.html
Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.