Tự luận (audio)
Mục lục
1. Chủ nghĩa cộng sản là ma quỷ với mục đích hủy diệt nhân loại
2. Những phương thức chủ yếu ma quỷ dùng để hủy diệt nhân loại
3. Chủ nghĩa cộng sản mang hình thái ý thức của ma quỷ
4. Đặc điểm siêu tự nhiên của ma quỷ
5. Các loại diện mạo của ma quỷ
6. Chủ nghĩa xã hội là giai đoạn sơ cấp của chủ nghĩa cộng sản
7. Chủ nghĩa cộng sản là một loại ảo tưởng “lãng mạn”
8. Ma quỷ hủy diệt văn hóa và làm suy đồi đạo đức
9. Trở về với Thần, khôi phục truyền thống, bước ra khỏi an bài của ma quỷ
=========
Sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản ở Liên Xô và Đông Âu đánh dấu sự kết thúc gần nửa thế kỷ Chiến tranh lạnh giữa hai phe cộng sản và tư bản ở phương Đông và phương Tây, rất nhiều người theo đó mà lạc quan cho rằng sự uy hiếp của chủ nghĩa cộng sản đã trở thành quá khứ.
Nhưng thực tế đáng buồn là, lý luận và hệ tư tưởng biến hóa khôn lường của chủ nghĩa cộng sản vẫn đang ngang nhiên bén rễ khắp nơi trên thế giới. Trung Quốc, Triều Tiên, Cu Ba và Việt Nam là những nước công khai đi theo chủ nghĩa cộng sản; ở Liên Xô cũ và các nước Đông Âu, hình thái ý thức và tập quán của chủ nghĩa cộng sản vẫn còn phách lối; còn có những nước Châu Phi và Nam Mỹ lấy cờ hiệu dân chủ, cộng hòa để thực hành chủ nghĩa xã hội; ngay cả tại các quốc gia dân chủ Châu Âu và Bắc Mỹ, các phe phái chính trị cũng chịu sự ảnh hưởng của chủ nghĩa cộng sản, vậy mà con người không nhận ra.
Chiến tranh, nạn đói, thảm sát, chính sách độc tài đều do chủ nghĩa cộng sản gây ra, điều đó quả là kinh hoàng, nhưng nguy hại không hề dừng lại ở đây. Ngày càng có nhiều người nhận thức ra rằng, khác hẳn với tất cả các chế độ chính trị khác trong lịch sử nhân loại, đối tượng mà chủ nghĩa cộng sản tuyên chiến chính là con người – kể cả nhân phẩm và các giá trị của con người. Trong thực tiễn hơn một thế kỷ qua, chủ nghĩa cộng sản đã thiết lập chế độ độc tài ở Liên Xô và Trung Quốc, gây ra cái chết bất thường cho hơn 100 triệu người, nô dịch hàng tỷ người, và đưa thế giới đến bờ vực chiến tranh hạt nhân và hủy diệt. Hơn nữa, nó đã rắp tâm khiến cho gia đình tan rã, xã hội hỗn loạn, đạo đức suy đồi, từ đó hủy hoại nền tảng của nền văn minh nhân loại trên diện cực rộng.
Vậy, bản chất của chủ nghĩa cộng sản là gì? Mục đích cuối cùng của nó là gì? Chủ nghĩa cộng sản vì sao coi nhân loại là kẻ thù? Làm sao để tìm ra lối thoát cho nhân loại?
1. Chủ nghĩa cộng sản là ma quỷ với mục đích hủy diệt nhân loại
“Tuyên ngôn Đảng Cộng sản” mở đầu bằng câu: “Một bóng ma đang ám ảnh Châu Âu – Bóng ma của chủ nghĩa cộng sản.” Việc dùng “bóng ma” tuyệt đối không phải là cảm hứng nhất thời của Karl Marx. Như lời nói đầu của cuốn sách này đã đề cập, chủ nghĩa cộng sản hoàn toàn không phải là một loại trào lưu tư tưởng, học thuyết, hay một thử nghiệm thất bại nhằm tìm ra lối thoát cho các vấn đề của nhân loại. Mà nó là ma quỷ, còn gọi là tà linh cộng sản, do hận và các vật chất bại hoại ở tầng thấp của vũ trụ tạo thành. Nó vốn dĩ là một con rắn, đến không gian bề mặt thì thể hiện dưới hình thức một con rồng đỏ. Nó đứng cùng hàng ngũ với Sa-tăng, cừu hận chính Thần, đồng thời lợi dụng các loại linh thể ở tầng thấp và ma gây họa loạn nhân gian.
Sau Chiến tranh lạnh, chính quyền cộng sản tại Đông Âu và Liên Xô giải thể, mà chủ nghĩa cộng sản chưa hề giải thể, tà linh cộng sản chưa chết, độc tố của nó không chỉ tiếp tục gây hại cho các quốc gia cộng sản cũ, mà còn thông qua các loại hình thức thẩm thấu ra toàn cầu. Kể từ đó, ma quỷ thông qua khống chế hình thái ý thức của con người mà thâm nhập vào các ngành nghề trong xã hội nhân loại, tận lực nhồi nhét vào nhân loại đủ loại quan niệm biến dị, khiến con người trong vô tri vô giác mà lan rộng ra toàn cầu; những người bị mê lạc thậm chí còn cho rằng đó là suy nghĩ và nguyện vọng của bản thân, khiến cho tiêu chuẩn thiện ác, đúng sai của nhân loại bị méo mó trên phạm vi lớn. Âm mưu của ma quỷ đã gần như đạt được.
Khi tà linh cộng sản đang nhe nanh cười, ăn mừng thắng lợi thì tuyệt đại đa số người ta lại cho rằng nó đã bị tiêu diệt. Con người thế gian đang đứng trên bờ vực bị hủy diệt mà còn chưa hay biết. Còn hoàn cảnh nào nguy hiểm hơn thế này nữa?
2. Những phương thức chủ yếu ma quỷ dùng để hủy diệt nhân loại
Con người là do Thần tạo ra, Thần từ bi luôn bảo vệ con dân của Ngài. Ma quỷ biết rõ rằng, nếu muốn Thần không quản nhân loại mà Ngài tạo ra nữa thì chỉ có cách cắt đứt liên hệ giữa người và Thần. Để hủy diệt nhân loại, nó dùng phương thức chủ yếu nhất là phá hoại văn hóa mà Thần truyền cấp cho con người, làm bại hoại đạo đức nhân loại, khiến con người biến dị đến độ Thần cũng khó cứu.
Con người có cả thần tính và ma tính, là sinh mệnh mà đạo đức có thể bại hoại, cũng có thể đề cao thăng hoa lên. Người tín Thần đều biết, một người có truy cầu đạo đức thì chính niệm chính hành sẽ được Thần chiếu cố, Thần sẽ gia trì chính niệm, chính hành cho người đó, Thần lại càng có thể tạo ra kỳ tích cho người đó. Đồng thời, Thần sẽ đề cao tầng thứ đạo đức của người đó, khiến cho người đó trở thành người cao thượng hơn nữa, cho đến khi trở về Thiên quốc. Còn một người đạo đức thấp kém, mang theo đầy tư dục, tham lam, ngu muội, cuồng vọng, vô tri, thì ác niệm ác hành của người đó không thể được Thần công nhận; ngược lại, ma quỷ sẽ gia cường thêm cuồng vọng vô tri của người đó, gia tăng tư dục, ác niệm, lại càng có thể thao túng lợi dụng ác hành của người đó để tạo nghiệp, đầu độc nhân gian, khiến cho đạo đức của người đó tiếp tục đi xuống, cho đến khi rơi xuống địa ngục. Khi đạo đức của xã hội nhân loại bị suy đồi trên diện rộng, ma quỷ sẽ thêm dầu vào lửa, dựa vào các phương thức khác nhau mà tùy ý thao túng, lợi dụng ác niệm ác hành của người ta, cuối cùng triệt để tiêu hủy nhân loại.
Từ thế kỷ 18 đến nay, lịch sử Châu Âu tiến nhập vào thời kỳ rung chuyển kịch liệt, đạo đức toàn xã hội trượt xuống, tạo ra cơ hội cho ma quỷ. Nó đảo lộn chuẩn tắc đúng sai, thiện ác một cách có trình tự, nhồi nhét các tà thuyết như Thuyết vô Thần, Thuyết tiến hóa, Thuyết duy vật, triết học đấu tranh. Nó chọn Marx, một người tín phụng tà giáo, làm sứ giả cho nó ở nhân gian. Năm 1848, Marx đưa ra “Tuyên ngôn Đảng Cộng sản”, tuyên bố dùng bạo lực để tiêu diệt doanh nghiệp tư nhân, giai cấp xã hội, quốc gia, tôn giáo và gia đình. Công xã Paris năm 1871 là bước đầu chủ nghĩa cộng sản tiến hành đoạt chính quyền.
Những người theo chủ nghĩa Marx tuyên bố vấn đề quyền lực chính trị là vấn đề trung tâm của khoa học chính trị chủ nghĩa Marx. Nếu chúng ta liễu giải được mục đích cuối cùng của chủ nghĩa cộng sản thì sẽ phát hiện rằng vấn đề quyền lực chính trị, đối với chủ nghĩa cộng sản mà nói, vừa trọng yếu, vừa không trọng yếu. Nói trọng yếu là vì nắm giữ quyền lực là con đường tắt để chủ nghĩa cộng sản làm bại hoại đạo đức nhân loại, dùng bạo lực và cưỡng chế để mở rộng các hình thái ý thức khác của nó, và phá hoại văn hóa truyền thống của một dân tộc chỉ trong vài thập kỷ hoặc nhanh hơn. Nói không trọng yếu là vì cho dù không nắm được chính quyền, ma quỷ vẫn có thể dùng các phương thức khác làm biến dị đạo đức con người để đạt được mục đích cuối cùng là hủy diệt nhân loại. Do vậy, bạo lực và chính quyền không phải là thủ đoạn duy nhất. Trên thực tế, ma quỷ chủ nghĩa cộng sản sử dụng các biện pháp cực kỳ linh hoạt và đa dạng; nó lợi dụng tất cả các nhược điểm của con người, sử dụng thủ đoạn lừa bịp và dối trá, thông qua các phương thức như quấy nhiễu tư tưởng của nhân loại, đảo lộn văn hóa chính thống, phá hoại trật tự xã hội, gây rối loạn xã hội, phân hóa và chia rẽ xã hội để chiếm lĩnh thế giới về mọi phương diện.
3. Chủ nghĩa cộng sản mang hình thái ý thức của ma quỷ
Thần đặt định cho con người văn hóa phong phú dựa trên giá trị phổ quát, trải con đường về thiên quốc cho con người. Chủ nghĩa cộng sản của ma quỷ đối lập về căn bản với văn hóa truyền thống do Thần đặt định, như nước với lửa vậy.
Tà linh cộng sản lấy Thuyết vô Thần, Thuyết duy vật làm hạch tâm: lấy triết học của Đức, cách mạng xã hội Pháp, kinh tế chính trị học của Anh hợp lại thành một loại tôn giáo thế tục nhằm soán đoạt vị trí của Thần và văn hóa cũng như các tín ngưỡng chính thống trong xã hội. Chủ nghĩa cộng sản biến cả thế giới thành giáo đường của nó, thu mọi tầng diện của cuộc sống xã hội nhân loại vào phạm vi khống chế của nó. Ma quỷ chiếm cứ tư tưởng của con người, khiến con người phản Thần, bài xích Thần, đi ngược và xa rời truyền thống. Đó là cách mà ma quỷ thao túng nhân loại từng bước đi đến hủy diệt.
Ma quỷ chọn Marx và một số người thế gian làm đại diện cho nó, nhằm phản đối và phá hoại nguyên tắc mà Thần đã đặt định cho xã hội nhân loại ở thế gian con người, tuyên dương đấu tranh giai cấp, hủy bỏ kết cấu xã hội truyền thống vốn có. Ở phương Đông, nó phát động cách mạng bạo lực, lập nên nhà nước chuyên chế, hợp nhất chính trị và tôn giáo. Ở phương Tây, nó tiến hành chủ nghĩa cộng sản cấp tiến, phi bạo lực thông qua thu thuế cao, phúc lợi cao và phân phối lại tài sản. Trên toàn thế giới, nó khiến cho hệ tư tưởng cộng sản chủ nghĩa thấm dần vào thể chế chính trị của các quốc gia, thông qua cách mạng thế giới phá hủy mọi trật tự xã hội nhằm mục đích tiêu diệt quốc gia, cuối cùng kiến lập một cơ cấu thống trị toàn cầu thay thế tất cả các quốc gia và chính phủ, để cho ma quỷ khống chế quyền lực của thế giới. Đây là cái gọi là “thiên đường nhân gian” mà chủ nghĩa cộng sản hứa hẹn, cái gọi là xã hội tập thể không có giai cấp, quốc gia hay chính phủ, dựa trên nguyên tắc “làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu”.
Chủ nghĩa cộng sản lấy cương lĩnh là tạo ra thế giới đại đồng, “thiên đường nhân gian” mà phổ biến khái niệm “tiến bộ xã hội” của Thuyết vô Thần. Nó dùng Thuyết duy vật để tiêu hủy truy cầu tinh thần, tín ngưỡng và tôn giáo của con người, để hình thái ý thức cộng sản thẩm thấu vào mọi lĩnh vực, bao gồm chính trị, kinh tế, giáo dục, triết học, lịch sử, văn học, nghệ thuật, khoa học xã hội, khoa học tự nhiên, và cả tôn giáo, v.v. Giống như tế bào ung thư, chủ nghĩa cộng sản không ngừng sinh sôi nảy nở, trong quá trình đó mà bài trừ tất cả những hình thái ý thức khác, kể cả tín ngưỡng với Thần, tiến tới hủy diệt chủ quyền quốc gia, ý thức dân tộc, cuối cùng tiêu hủy đạo đức của nhân loại và văn hóa truyền thống, đẩy nhân loại đến chỗ hủy diệt.
Trong “Tuyên ngôn Đảng Cộng sản”, Marx tuyên bố: “Cách mạng cộng sản chủ nghĩa là triệt để đoạn tuyệt mọi quan hệ tư hữu truyền thống; cho nên trong quá trình phát triển, chủ nghĩa cộng sản nhất định phải triệt để đoạn tuyệt với các quan niệm truyền thống.” Câu nói này đã khái quát hết sức chuẩn xác thực tiễn của chủ nghĩa cộng sản gần hai thế kỷ qua.
Đạo đức bắt nguồn từ Thần, tiêu chuẩn đạo đức của Thần là vĩnh viễn bất biến. Từ trước đến nay, tiêu chuẩn đạo đức không phải do con người tự định ra, cũng sẽ không biến đổi theo quyền thế của con người. Mà chủ nghĩa cộng sản lại muốn “tuyên án tử hình” đối với đạo đức, và để cho “người cộng sản mới” xác lập tiêu chuẩn đạo đức mới. Trong khi chối bỏ đạo đức chân chính, chủ nghĩa cộng sản lại dùng các loại nhân tố phụ diện để loại bỏ các nhân tố chính diện trong văn hóa truyền thống, mục đích là để nhân tố phụ diện chiếm lĩnh toàn bộ thế giới.
Luật pháp truyền thống được xây dựng trên nền tảng đạo đức và nhằm để duy trì đạo đức. Chủ nghĩa cộng sản tách rời đạo đức khỏi pháp luật, còn đặt ra các loại luật tà ác, cố ý lý giải méo mó hiến pháp và luật pháp truyền thống để tiêu hủy đạo đức.
Thần bảo con người hành thiện; chủ nghĩa cộng sản cổ vũ đấu tranh giai cấp, đề xướng bạo lực và giết chóc.
Thần đặt định gia đình là tế bào cơ bản nhất của xã hội; chủ nghĩa cộng sản cho rằng gia đình là biểu hiện của chế độ tư hữu, tư bản, rêu rao phải tiêu diệt gia đình.
Thần cho con người có tự do tích lũy tài phú và quyền lợi sinh sống; chủ nghĩa cộng sản lại muốn xóa bỏ chế độ tư hữu, cướp đoạt tài sản, đất đai, tăng thuế, lũng đoạn tín dụng và tư bản, triệt để khống chế đời sống kinh tế của con người.
Thần đặt định ra hình thái đạo đức, chính phủ, pháp luật, xã hội và văn hóa mà xã hội nhân loại nên có; chủ nghĩa cộng sản lại muốn “dùng bạo lực để lật đổ toàn bộ cấu trúc xã hội vốn có”.
Thần truyền cho con người loại hình nghệ thuật truyền thống đặc biệt, để con người nhận biết hình tượng của Thần và thiên quốc, khơi gợi hồi ức về sự mỹ hảo của thiên quốc, thăng khởi tín tâm kính Thần, đề thăng đạo đức và tu dưỡng của con người; chủ nghĩa cộng sản lại khiến con người sùng bái nghệ thuật hiện đại biến dị, bóp nghẹt Thần tính của con người, phóng túng ma tính, thao túng toàn bộ giới nghệ thuật để truyền bá, phát tán tín tức phụ diện vừa thấp kém, xấu xí, vừa quái ác, suy đồi.
Thần dạy con người biết khiêm tốn cung kính, kính thiên kính Thần; chủ nghĩa cộng sản lại nhồi nhét cho con người ma tính và cuồng ngạo, kích động con người bài xích Thần. Nó phóng đại mặt ác của nhân tính, lợi dụng khái niệm “tự do” khiến người ta thích gì làm nấy, mất đi sự ước thúc của đạo đức và tiêu trừ cảm giác tội lỗi của con người; lấy “bình đẳng” làm khẩu hiệu mà khuấy động tâm đố kỵ của con người, lại dùng các loại thủ đoạn kích thích hư vinh, khiến người ta bị danh lợi trước mắt dẫn dụ mà đi theo ma quỷ.
Sau Chiến tranh Thế giới lần thứ hai, phe cộng sản mở rộng lực lượng quân sự và đế chế kinh tế, khối cộng sản và thế giới tự do đối nghịch nhau, bắt đầu mấy chục năm Chiến tranh lạnh. Học thuyết cộng sản chủ nghĩa trở thành tôn giáo thế tục của các quốc gia cộng sản, trở thành giáo điều không thể bàn cãi được viết cả trong sách giáo khoa. Ở các quốc gia khác, chủ nghĩa cộng sản cũng núp dưới những vỏ bọc khác nhau mà bén rễ và sinh ra ảnh hưởng to lớn.
4. Đặc điểm siêu tự nhiên của ma quỷ
Khái niệm ma quỷ được đề cập trong cuốn sách này là khái niệm về một lực lượng siêu tự nhiên. Lý giải thuộc tính này của tà linh cộng sản là một chiếc chìa khóa để lý giải những hiện tượng hỗn loạn mà ma quỷ đã tạo ra trong thế gian.
Nói một cách đơn giản, tà linh cộng sản là do hận cấu thành, nó hấp thu năng lượng từ cái hận phát ra từ trong tâm con người.
Tà linh cộng sản cùng hàng ngũ với quỷ Sa-tăng gây họa loạn nhân gian, hành vi của chúng đôi khi không thể phân biệt rõ. Ma quỷ đồng thời có ở cả phương Đông và phương Tây, đồng thời có ở mọi ngành nghề, mọi giai tầng xã hội. Lực lượng đó lúc thì phân khai, lúc thì hợp nhất, giương đông kích tây, mượn sức đánh sức, không cố định một kiểu nào.
Ma quỷ là kẻ gây chiến với con người trong mọi lĩnh vực: tôn giáo, gia đình, chính trị, kinh tế, tài chính, quân sự, giáo dục, học thuật, nghệ thuật, truyền thông, giải trí, văn hóa đại chúng, đời sống xã hội, quan hệ quốc tế đều biến thành chiến trường để ma quỷ hủy diệt nhân loại.
Năng lượng đen tối của ma quỷ trong nháy mắt có thể từ lĩnh vực này tràn sang lĩnh vực khác, từ đoàn thể này lan sang đoàn thể khác, từ cuộc vận động này chuyển sang cuộc vận động khác. Ví dụ, sau khi phong trào phản đối Chiến tranh Việt Nam ở phương Tây vào những năm 1970 thoái trào, ma quỷ lại khống chế những thanh niên nổi loạn ra sức vận động cho phong trào nữ quyền, bảo vệ môi trường, hợp pháp hóa tình dục đồng tính. Một bộ phận khác của ma quỷ thì tiến nhập vào thể chế xã hội của phương Tây, hòng phá hoại văn minh phương Tây từ trong nội bộ.
Ma quỷ có thể khống chế người có tư tưởng xấu thành đại diện cho nó tại thế gian con người, lấy ngụy thiện lừa dối người lương thiện, thuần phác, rồi khiến những người này biện giải cho nó.
Những người đại diện cho ma quỷ – hầu hết không tự nhận ra được – có ở khắp nơi trong xã hội, từ giới tinh anh thượng lưu, trung lưu, đến hạ lưu của xã hội. Do vậy, vận động của ma quỷ có lúc biểu hiện ra là cách mạng từ dưới lên trên, có lúc biểu hiện ra là âm mưu từ trên xuống dưới, có lúc đổi thành cải cách từ trung tâm.
Ma quỷ có thể biến hình, phân thân. Nó có thể điều động các linh thể tầng thấp ở các không gian khác phục vụ cho nó. Những thứ khiêu dâm, nghiện hút đều là công cụ của ma quỷ mà tà linh lợi dụng. Những linh thể tầng thấp này hấp thu năng lượng từ cảm xúc phụ diện của con người như thù hận, sợ hãi, tuyệt vọng, ngạo mạn, nổi loạn, tật đố, tà dâm, thịnh nộ, phát cuồng, lười biếng, v.v.
Ma quỷ ẩn nấp bí ẩn mà giảo hoạt, nó lợi dụng các loại tham dục, tà niệm, ma tính, âm ám và các thứ phụ diện của con người. Khi con người phù hợp với cách nghĩ của nó, nó sẽ khống chế con người. Rất nhiều lúc, người ta tưởng rằng đang hành động theo cách nghĩ của mình mà không nhận ra mình đang bị khống chế.
5. Các loại diện mạo của ma quỷ
Cũng như ma quỷ có nhiều tên gọi, chủ nghĩa cộng sản cũng có nhiều bộ mặt. Ma quỷ thường dùng những biểu hiện có tính mâu thuẫn để mê hoặc con người: chế độ chuyên chế – chế độ dân chủ, kinh tế kế hoạch – kinh tế thị trường, kiểm soát ngôn luận toàn diện – tự do ngôn luận cực đoan, nước thì phản đối đồng tính – nước lại hợp pháp hóa đồng tính, có lúc trắng trợn phá hoại môi trường – có lúc hô hào bảo vệ môi trường… những điều này không phải ít gặp. Nó có thể chủ trương bạo lực cách mạng, cũng có thể tín phụng diễn biến hòa bình. Nó có thể biểu hiện thành một loại chế độ kinh tế chính trị, cũng có thể biểu hiện thành một trào lưu tư tưởng văn hóa nghệ thuật. Nó có thể biểu hiện là chủ nghĩa lý tưởng thuần túy, cũng có thể biểu hiện là âm mưu máu lạnh. Các chế độ cộng sản chuyên chế chỉ là một trong những hình thái biểu hiện của ma quỷ. Chủ nghĩa Marx-Lenin, tư tưởng Mao Trạch Đông chỉ là một bộ phận của oai lý tà thuyết, chứ không phải là toàn bộ tà thuyết đó.
Kể từ khi chủ nghĩa xã hội không tưởng xuất hiện vào thế kỷ 18 đến nay, con người ít nhất cũng đã chứng kiến nhiều loại trào lưu tư tưởng như chủ nghĩa khoa học xã hội, chủ nghĩa xã hội Fabian, chủ nghĩa xã hội công đoàn, chủ nghĩa xã hội Christian, chủ nghĩa xã hội dân chủ, chủ nghĩa xã hội nhân đạo, chủ nghĩa xã hội sinh thái, chủ nghĩa tư bản phúc lợi, chủ nghĩa Marx-Lenin, chủ nghĩa Mao…. Những hệ tư tưởng này có thể phân thành hai loại: chủ nghĩa cộng sản bạo lực và chủ nghĩa cộng sản phi bạo lực. Thâm nhập và từ từ làm suy thoái chế độ hiện hữu là thủ đoạn chủ yếu của chủ nghĩa cộng sản phi bạo lực.
Một trong những chiêu trò có khả năng đánh lừa nhất của ma quỷ là dàn trận đồng thời ở hai chiến tuyến lớn là Đông phương và Tây phương tưởng chừng đối lập. Khi ma quỷ rầm rộ xâm lược phương Đông thì đồng thời cũng thay đổi bộ mặt, ngấm ngầm thâm nhập phương Tây. Hội Fabian (Fabian Society) của Anh, Đảng Dân chủ Xã hội của Đức, Quốc tế Thứ hai của Pháp, Đảng Xã hội Chủ nghĩa ở Mỹ, và rất nhiều đảng phái cùng đoàn thể xã hội chủ nghĩa khác đã phát tán những hạt giống hủy diệt sang các quốc gia Bắc Mỹ và Tây Âu. Trong Chiến tranh lạnh, các cuộc thảm sát lớn, các trại tập trung, nạn đói lớn và các cuộc đại thanh trừng ở Liên Xô và Trung Quốc khiến một số người phương Tây thấy mình may mắn vì vẫn có cuộc sống sung túc và môi trường tự do. Một số người theo chủ nghĩa xã hội còn đứng từ góc độ nhân đạo mà công khai lên án sự bạo hành của Liên Xô, càng khiến cho nhiều người buông lơi cảnh giác.
Ma quỷ của chủ nghĩa cộng sản ở phương Tây núp dưới những vỏ bọc hết sức đa dạng và phức tạp, dùng các loại danh nghĩa khác nhau khiến người ta khó lòng phòng bị. Chủ nghĩa tự do, thuyết tiến bộ, trường phái Frankfurt, chủ nghĩa Marx mới, thuyết biện chứng, trào lưu văn hóa nghịch dòng vào những năm 1960, vận động hòa bình phản chiến, bình đẳng giới, giải phóng tình dục, hợp pháp hóa đồng tính, nữ quyền, bảo vệ môi trường, công bằng xã hội, đúng đắn chính trị, kinh tế học Keynes, các trường phái nghệ thuật tiên phong, văn hóa đa nguyên… những trào lưu hoặc vận động này, hoặc đến từ chủ nghĩa cộng sản hoặc bị lợi dụng, để thực hiện mục đích của nó.
6. Chủ nghĩa xã hội là giai đoạn sơ cấp của chủ nghĩa cộng sản
Trong xã hội phương Tây, rất nhiều người coi chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản là khác nhau, điều này cung cấp cho chủ nghĩa xã hội một không gian và mảnh đất màu mỡ để đâm chồi nảy lộc. Kỳ thực, nếu chiểu theo lý luận của chủ nghĩa Marx-Lenin, thì chủ nghĩa xã hội chính là giai đoạn sơ cấp của chủ nghĩa cộng sản.
Năm 1875, trong “Bài phê bình Cương lĩnh Gotha” (Critique of the Gotha Programme), Marx đã đề xuất ý tưởng về giai đoạn sơ cấp và giai đoạn cao cấp của chủ nghĩa cộng sản một cách rõ ràng. Do sự biến đổi của tình hình quốc tế, Friedrich Engels, vào những năm cuối đời, cũng đề xuất lợi dụng “chủ nghĩa xã hội dân chủ”, dùng phiếu bầu để giành chính quyền. Chủ nghĩa xã hội dân chủ được các nhà tư tưởng và lãnh tụ đảng dân chủ xã hội của Quốc tế Thứ hai thừa kế, từ đó trở thành các đảng phái cánh tả ở nhiều quốc gia tư bản chủ nghĩa trên thế giới hiện nay. Sau này, Lenin đã đặt ra định nghĩa rõ ràng về chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản, coi chủ nghĩa xã hội là giai đoạn đầu hay giai đoạn sơ cấp của chủ nghĩa cộng sản, còn chủ nghĩa cộng sản sẽ phát triển trên cơ sở chủ nghĩa xã hội.
Có thể thấy rằng, chủ nghĩa xã hội vốn là một bộ phận của chủ nghĩa Marx và phong trào cộng sản quốc tế. Chế độ công hữu và nền kinh tế kế hoạch của chủ nghĩa xã hội là bước chuẩn bị ban đầu cho chủ nghĩa cộng sản. Ngày nay, các trường phái chủ nghĩa xã hội hoặc giáo điều của cánh tả lưu hành ở phương Tây, trên bề mặt dường như không có quan hệ gì với chủ nghĩa cộng sản, nhưng kỳ thực chính là thể hiện cụ thể của chủ nghĩa cộng sản phi bạo lực: thay vì cách mạng bạo lực, phương Tây chọn dùng phiếu bầu để giành quyền lực; tương ứng với chế độ công hữu là thu thuế cao ở phương Tây; tương ứng với kinh tế kế hoạch, hệ thống an sinh xã hội và phúc lợi xã hội của phương Tây chính là đang gặm nhấm, ăn mòn chủ nghĩa tư bản. Trên thực tế, các đảng phái cánh tả của rất nhiều quốc gia phương Tây coi an sinh xã hội và phúc lợi xã hội là một phương diện cực kỳ trọng yếu trong việc hiện thực hóa chủ nghĩa xã hội.
Khi lên án tội ác của chủ nghĩa cộng sản, không nên chỉ nhìn vào bạo lực và thảm sát, mà quan trọng hơn là cần phải có năng lực phân biệt những nguy hại mà bản thân chế độ xã hội chủ nghĩa mang đến. Chủ nghĩa cộng sản phi bạo lực, cũng đang dựa vào danh nghĩa của các loại chủ nghĩa xã hội để giả danh lừa bịp, mê hoặc nhân tâm. Nếu muốn hiểu được chủ nghĩa cộng sản thì trước hết, nhất định phải nhận thức rõ giai đoạn sơ cấp của chủ nghĩa cộng sản. Bởi vì chủ nghĩa cộng sản cũng không phải là một chốc một lát mà thành; nó cũng giống như một sinh mệnh, cũng có quá trình từ nhỏ đến lớn, cũng là phát triển từ giai đoạn sơ cấp mà lên.
Một số nước xã hội chủ nghĩa hay thực hiện chế độ phúc lợi ở phương Tây hiện nay dùng khái niệm “thịnh vượng chung” để đánh đổi tự do cá nhân. Công dân của các quốc gia này còn có thể duy trì tự do chính trị ở mức độ nào đó là bởi vì loại hình chủ nghĩa xã hội ở đó chưa phát triển cao. Nhưng chủ nghĩa xã hội không phải là một khái niệm tĩnh: Các nước xã hội chủ nghĩa coi kết quả bình đẳng là mục tiêu hàng đầu nên ắt phải không ngừng tước đoạt tự do của con người. Chủ nghĩa xã hội tất nhiên sẽ quá độ lên chủ nghĩa cộng sản, cũng tức là tự do cá nhân sẽ bị tước đoạt không ngừng.
Nếu một quốc gia tự do bị biến thành một quốc gia độc tài trong một đêm thì sự trái ngược lớn giữa hiện thực và tuyên truyền sẽ khiến tâm lý của đại bộ phận dân chúng không cách nào thích ứng được, rất nhiều người sẽ nổi dậy phản kháng, ít nhất là phản kháng tiêu cực. Việc này đòi hỏi chế độ độc tài phải trả một cái giá đắt cho việc giành được quyền thống trị: kẻ cầm quyền tất yếu phải sát hại trên quy mô lớn để tiêu trừ trở lực. Đây chính là lý do vì sao Trung Quốc và Liên Xô đã tiến hành thảm sát công dân nước mình trên diện rộng ngay trong thời bình.
Khác với các quốc gia độc tài, chủ nghĩa xã hội ở xã hội tự do lấy phương thức lập pháp, như phép ẩn dụ “nước ấm từ từ nấu ếch” để từng bước, từng bước tước đoạt tự do của dân chúng. Quá trình kiến lập chế độ xã hội chủ nghĩa kéo dài vài chục năm, là thời gian của vài thế hệ con người, khiến người ta dần dần bị tê liệt, lãng quên, thích ứng dần, do vậy tính lừa đảo càng cao hơn. Xét về bản chất và mục đích thì kiểu chủ nghĩa xã hội từng bước tiến lên này không hề khác biệt so với chủ nghĩa xã hội bạo lực.
Chủ nghĩa xã hội lấy phương thức lập pháp để đảm bảo “quyền bình đẳng” cho dân chúng, thực chất là khiến cho đạo đức con người bị kéo xuống, tước đoạt quyền tự do hướng thiện của con người. Trong điều kiện bình thường, con người cũng có đủ loại trạng thái, sự khác biệt là vô cùng đa dạng, khác nhau về tín ngưỡng tôn giáo, chuẩn mực đạo đức, trình độ văn hóa, trình độ học vấn, năng lực trí tuệ, khả năng chịu khó chịu khổ, tinh thần trách nhiệm, tính ngoan cường, sức sáng tạo, khả năng lập nghiệp, v.v. Nếu muốn bình đẳng, thì không thể nào đưa người ở mặt bằng thấp lên cao trong nháy mắt, do vậy, chỉ có thể dùng cách ức chế nhóm người ở mặt bằng cao.
Đặc biệt về phương diện đạo đức, chủ nghĩa xã hội ở các nước phương Tây lấy danh nghĩa “chống kỳ thị”, “giá trị trung lập”, hay “đúng đắn chính trị” để thủ tiêu khả năng nhận định đạo đức căn bản, chẳng khác gì thủ tiêu đi chính bản thân đạo đức. Do vậy, chúng ta mới thấy các loại bài xích Thần, lời lẽ thô tục, hiện tượng tính dục lệch lạc, nghệ thuật ma tính, mại dâm, cờ bạc, ma túy đã được pháp luật bảo hộ, “hợp pháp hóa”, “bình thường hóa”. Đây chính là điều cấu thành nên sự kỳ thị ngược đời đối với những người tín Thần, đạo đức cao thượng, cuối cùng đẩy những người này ra rìa và dần dần tiêu diệt đi.
7. Chủ nghĩa cộng sản là một loại ảo tưởng “lãng mạn”
Cho đến nay vẫn có không ít người phương Tây ôm giữ ảo tưởng “lãng mạn” đối với chủ nghĩa cộng sản, bởi vì họ chưa từng sinh sống ở quốc gia cộng sản, chưa từng chịu sự khốn khổ ở đó nên không thực sự lý giải đầy đủ về thực tiễn của chủ nghĩa cộng sản.
Thời kỳ Chiến tranh lạnh, rất nhiều phần tử tri thức, nghệ thuật gia, nhà báo, chính khách, thanh thiếu niên ở phương Tây đã sang Liên Xô, Trung Quốc hoặc Cuba tham quan, du lịch. Tình huống mà họ nhìn thấy và cuộc sống thực tế của dân chúng ở các nước đó khác nhau một trời một vực. Các quốc gia cộng sản đã đẩy mức độ lừa dối trong tuyên truyền ngoại giao lên đến cực độ. Những gì người tham quan nhìn thấy là đã được cố ý nhào nặn để cho họ nhìn thấy như thế, từ thôn làng, nhà máy, trường học, bệnh viện, vườn trẻ, nhà tù đều có kiểu mẫu. Tất cả những người tiếp đón đều là đảng viên cộng sản hoặc người được xem là “tin tưởng được về mặt chính trị” sắp đặt trước.
Các cuộc tham quan đều đã thông qua diễn tập. Đón tiếp người đến tham quan là hoa tươi, rượu ngon, ca múa, yến tiệc, trẻ em ngây thơ trong sáng, quan chức tươi cười niềm nở. Những gì họ nhìn thấy là cảnh tượng con người lao động hăng say, khí thế ngất trời, nói chuyện tự do, bình đẳng, những học sinh cầu kiến thức như khát nước, hôn lễ thề non hẹn biển. Nhưng họ không nhìn thấy những phiên tòa xử qua loa, kết án hàng loạt, thảm sát, đấu tố, bắt cóc, tẩy não, biệt giam, trại lao động cải tạo kiểu Gulag, thảm sát tập thể, cướp đất đai, nhà cửa và tài sản, nạn đói, thiếu thốn nghiêm trọng dịch vụ công cộng, không có quyền riêng tư, công dân bị nghe trộm, bị hàng xóm giám sát, tình báo khắp nơi; tranh giành quyền lực tàn khốc trong giới lãnh đạo, sự hoang phí vô độ của giới thượng lưu trong khi người dân chịu đựng thống khổ.
Người tham quan lầm tưởng những gì họ thấy là trạng thái phổ biến ở các quốc gia cộng sản, rồi thông qua các phương thức như viết sách, viết báo, diễn giảng mà truyền bá ra xã hội, cho đến nay vẫn còn có vai trò chủ đạo trong trí tưởng tượng của các quốc gia phương Tây về chủ nghĩa cộng sản. Chỉ có một bộ phận nhỏ có thể thấy được một số kẽ hở, nhưng lại rơi vào một cái bẫy khác: Họ cho rằng chủ nghĩa cộng sản là “bạn đồng hành”, cho rằng “chuyện trong nhà đóng cửa bảo nhau”. Họ lý giải “thảm sát, mất mùa ở các quốc gia cộng sản là hiện tượng tất nhiên trong quá trình tìm tòi”, “mặc dù con đường là khúc khuỷu, nhưng tiền đồ là quang minh”, nói ra sự thật sẽ khiến cho “sự nghiệp chủ nghĩa xã hội” bị bôi nhọ… Do vậy, họ mất đi sự thành thật và dũng khí cần phải có để nói ra sự thật, và lựa chọn việc im lặng một cách đáng xấu hổ.
Chủ nghĩa cộng sản hứa hẹn sẽ xây dựng thiên đường nhân gian hoàn hảo, đẹp đẽ, nơi mà ai ai cũng được tự do, người người bình đẳng, không có áp bức, không có bóc lột, vật chất vô cùng dồi dào, phong phú, làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu, mỗi người đều có thể tự do phát triển. Xã hội như vậy chỉ tồn tại trong ảo tưởng, là mồi nhử mà ma quỷ dùng để lừa gạt con người.
Quyền lực vĩnh viễn chỉ có thể nằm trong tay một số ít người xuất chúng. Chủ nghĩa cộng sản thực chất là một bộ máy độc tài do một số ít người thao túng, họ sử dụng quyền lực độc đoán để áp bức, nô dịch, bóc lột quần chúng. Vì thời cơ chưa đến nên hiện tại một số quốc gia tự xưng là nước xã hội chủ nghĩa vẫn còn giữ được bộ mặt nhẹ nhàng, thân thiện. Chỉ cần có điều kiện chín muồi, cháy nhà ra mặt chuột, những người ngây thơ ủng hộ chủ nghĩa xã hội ước mơ một tương lai tốt đẹp lúc ấy có hối cũng đã muộn.
8. Ma quỷ hủy diệt văn hóa và làm suy đồi đạo đức
Ma quỷ bài xếp đại diện của nó trong mọi lĩnh vực và ở mọi quốc gia để dẫn những người không hiểu biết và cả tin theo nó bước những bước dài trên con đường hủy diệt.
Chủ nghĩa cộng sản dạy người ta phê phán đức tin vào Thần, bài xích Thần. Nó một mặt công kích tôn giáo từ bên ngoài, một mặt thao túng người làm bại hoại tôn giáo từ bên trong. Tôn giáo bị chính trị hóa, thương mại hóa, bị biến thành một loại giải trí. Một số lượng lớn giáo sĩ tha hóa đạo đức đã giải thích loạn bậy các kinh điển tôn giáo, dùng oai lý tà thuyết khiến cho tư tưởng của các tín đồ trở nên lệch lạc, thậm chí có hành vi gian dâm với tín đồ, kể cả tín đồ nhỏ tuổi. Sự hỗn loạn này khiến những tín đồ tôn giáo chân chính trở nên hoang mang, mất niềm tin. Chỉ mới hơn một thế kỷ trước, người có đức tin không lay chuyển vào Thần cũng được coi là “người tốt”. Thế nhưng đến hôm nay, tín Thần, tín ngưỡng tôn giáo đã bị dán nhãn là ngu muội, mê tín, thậm chí mấy người bạn thân ngồi với nhau, cũng không dám nói bản thân mình là tín ngưỡng tôn giáo, sợ bị người ta chê cười.
Chủ nghĩa cộng sản coi việc tiêu diệt gia đình là mục tiêu trọng yếu. Nó lấy danh nghĩa nam nữ bình đẳng mà tuyên truyền “cộng sản cộng thê” (chung tài sản, chung vợ) để phá hoại kết cấu của gia đình. Nhất là từ thế kỷ 20 đến nay, nó lại dấy lên cuộc vận động nữ quyền hiện đại, cổ xúy giải phóng tình dục, làm rối loạn vai trò của giới tính, công kích cái gọi là “chế độ phụ hệ”, làm suy yếu vai trò của người cha trong gia đình, cải biến định nghĩa về hôn nhân, cổ xúy hợp pháp hóa đồng tính, cổ xúy quyền ly hôn, quyền phá thai, dùng chính sách phúc lợi để cổ vũ và trợ cấp cho bậc cha mẹ đơn thân. Tất cả những điều này dẫn đến sự giải thể của gia đình, hậu quả lớn hơn là nghèo đói và tội phạm. Đây là một trong những biến động xã hội khiến người ta phải giật mình nhất trong vài chục năm qua.
Về mặt chính trị, ngoài việc các quốc gia cộng sản duy trì chế độ chuyên chế ra, chính trị đảng phái ở xã hội tự do cũng xuất hiện nguy cơ toàn diện. Chủ nghĩa cộng sản lợi dụng những kẽ hở trong hệ thống pháp luật và chính trị của các quốc gia dân chủ hòng thao túng các chính đảng lớn. Để giành chiến thắng trong cuộc tranh cử, các chính trị gia sử dụng những thủ đoạn vô đạo đức, hứa hẹn với cử tri những việc mà họ không thể thực hiện được.
Do chịu ảnh hưởng của chủ nghĩa cộng sản mà các chính đảng khắp nơi trên thế giới dần dịch chuyển về phía tả trên quang phổ chính trị, đua nhau tăng thuế và phúc lợi, mở rộng chính phủ, can thiệp vào mọi mặt của xã hội, lại dùng pháp luật để củng cố các phương diện này. Trạng thái của chính phủ có tác dụng định hình rất mạnh đối với xã hội. Thuận theo việc chính phủ nghiêng về bên tả, toàn bộ xã hội đều bị hình thái ý thức của cánh tả thâm nhập, rồi lại dùng giáo dục để tẩy não thanh thiếu niên, người của thế hệ tiếp theo lại chọn ra những người lãnh đạo tả khuynh hơn nữa.
Giáo dục đại học, vốn dĩ có vai trò truyền lại tinh hoa trí tuệ và văn hóa các thời đại cho nhân loại, cũng bị làm cho biến chất. Từ nửa đầu của thế kỷ 20, tà linh cộng sản đã bài bố để phá hoại nền giáo dục của nhân loại một cách có hệ thống. Trung Quốc vốn có văn hóa truyền thống thâm sâu. Để cắt đứt liên hệ giữa người Trung Quốc và văn hóa truyền thống, từ trước khi đảng cộng sản được thành lập, chủ nghĩa cộng sản đã thao túng cuộc “Vận động Văn hóa Mới”, tiến hành công kích một cách ác độc đối với ngôn ngữ văn học, tư tưởng đạo đức truyền thống. Các cuộc “vận động văn bạch thoại”, “vận động đơn giản hóa chữ Hán” đã cắt đứt liên hệ giữa người Trung Quốc và văn hóa truyền thống. Trung Cộng, sau khi giành được chính quyền, đã nhanh chóng hoàn tất việc quốc hữu hóa giáo dục, lấy tư tưởng của đảng cộng sản làm nội dung cơ bản trong sách giáo khoa, đã bồi dưỡng mấy thế hệ người Trung Quốc thành “lũ sói con” hung hăng, hiếu chiến.
Ở phương Tây, tà linh lấy danh nghĩa “khoa học”, “tiến bộ”, “dân chủ”, để khởi lên cuộc “vận động giáo dục tiến bộ”, thông qua việc khống chế triết học, tâm lý học, sư phạm, từng bước khống chế toàn bộ hệ thống giáo dục, rồi tiến hành tẩy não đối với các nhà quản lý trường học và giáo viên. Giáo dục tiểu học và trung học dần dần loại bỏ tư tưởng chính thống và đạo đức truyền thống, đồng thời giảm hẳn độ khó trong giáo dục, khiến rất nhiều học sinh không đạt đủ năng lực đọc viết, toán học, suy giảm năng lực phán đoán và vận dụng kiến thức thông thường. Học sinh bị nhồi nhét một lượng lớn Thuyết vô Thần, Thuyết tiến hóa, Thuyết duy vật và triết học đấu tranh.
Sau trào lưu văn hóa nghịch dòng những năm 1960, “đúng đắn chính trị” đã trở thành cảnh sát tư tưởng mới, cưỡng chế giáo viên nhồi nhét các loại tư tưởng biến dị. Thanh thiếu niên ra trường thiếu trầm trọng định hướng đạo đức, không hiểu văn hóa nước nhà, thiếu kiến thức thông thường và tinh thần trách nhiệm, mù quáng chạy theo đám đông, khiến cho toàn bộ xã hội trượt xuống nhanh chóng.
Xã hội đầy rẫy người nghiện ma túy, tỷ lệ tội phạm tăng cao, truyền thông thì tràn lan bạo lực và tình dục, nghệ thuật coi xấu là đẹp, các loại tà thuyết và hội kín hoành hành. Thanh thiếu niên trầm mê ở việc sùng bái minh tinh truyền hình, điện ảnh, trò chơi điện tử, mạng xã hội, rốt cuộc tinh thần ủ rũ, đạo đức suy đồi. Chủ nghĩa khủng bố dựa vào bạo lực vô nghĩa đối với những người dân vô tội, đã phá vỡ mọi ranh giới thấp nhất của quy tắc đạo đức truyền thống, càng khiến cho người ta sợ hãi không yên, lo lắng sống hôm nay chẳng biết ngày mai.
9. Trở về với Thần, khôi phục truyền thống, bước ra khỏi an bài của ma quỷ
Văn minh của nhân loại là do Thần truyền cho con người. Văn hóa Trung Hoa từng xuất hiện thời kỳ thịnh thế trong triều đại nhà Hán, nhà Đường; văn minh phương Tây đã đạt đến đỉnh cao trong thời kỳ Phục Hưng. Nếu như người ta có thể duy trì nền văn minh mà Thần truyền cho con người thì khi Thần quay lại, con người có thể duy trì mối liên hệ với Thần, nghe và hiểu được Pháp mà Thần truyền cho con người. Nếu như con người phá hoại văn hóa và truyền thống, đạo đức sa đọa, khi Thần quay lại, con người sẽ vì tội nghiệp quá lớn và tư duy biến dị mà không hiểu được lời giáo huấn của Thần; điều này đối với nhân loại mà nói là nguy hiểm nhất.
Đây là thời đại mà tuyệt vọng và hy vọng cùng tồn tại. Người không tin Thần sống qua ngày tháng trong hưởng thụ khoái lạc; người tin Thần thì trong hoang mang, bất an mà chờ đợi sự trở lại của Thần.
Chủ nghĩa cộng sản gây họa loạn nhân gian, đích đến cuối cùng của nó là hủy diệt toàn nhân loại, an bài của nó rất cụ thể, tỉ mỉ, tinh vi. Mưu đồ của nó đã thành công đến độ tuyệt đại bộ phận đã gần hoàn thành, và giờ đây ma quỷ đang thống trị thế giới của chúng ta.
Cổ nhân dạy: “Nhất chính áp bách tà” (một niệm chính có thể ức chế trăm điều tà), và Phật tính một khi xuất ra là chấn động mười phương thế giới. Ma quỷ thoạt nhìn thì dường như hùng mạnh, nhưng trước mặt Thần nó không chịu nổi một kích. Nếu như con người có thể giữ được bản tính chân thành, thiện lương, khoan dung, nhẫn nhượng thì nhất định sẽ nhận được sự bảo hộ của Thần, ma quỷ sẽ không làm được gì.
Sáng Thế Chủ từ bi vô hạn cho tất cả chúng sinh cơ hội bước ra khỏi kiếp nạn. Nếu như nhân loại có thể khôi phục truyền thống, nâng cao đạo đức, nghe và hiểu được lời kêu gọi từ bi của Sáng Thế Chủ và Thiên Pháp cứu rỗi nhân loại thì có thể xung phá an bài mang tính hủy diệt của ma quỷ, bước trên con đường cứu độ và đi tới tương lai.
*********
Bản tiếng Hán: http://www.epochtimes.com/gb/18/5/19/n10410036.htm
Bản tiếng Anh: https://www.theepochtimes.com/how-the-specter-of-communism-is-ruling-our-world-introduction_2547882.html
Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.