Cảnh sát Trung Quốc giết người chỉ vì họ giữ Cửu Bình
Thời báo Đại Kỷ Nguyên ngày 31/12/2005
|
Nhân viên của Trung tâm phục vụ thoái đảng toàn cầu báo cáo rằng gia đình ông Diêm Lợi ở thành phố Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh đã được thông báo rằng ngày 7 tháng 12, ông Diêm Lợi đã bị cảnh sát ở Nội Mông bắt 2 tuần trước đã chết. Cảnh sát địa phương đã muốn tống khứ trường hợp này bằng cách cho gia đình ông 5,000 nhân dân tệ (US$603.86) (Thông tin chi tiết xem bài Cảnh sát Nội Mông tra tấn đến chết học viên Diêm Lợi trên trang web Clearwisdom.net)
Ông Diêm là học viên Pháp Luân Công. Ông đã bị bắt với các học viên Pháp Luân Công khác ở nhà của một học viên ở thành phố Xích Phong, Nội Mông Cổ vào ngày 22 tháng 11 và đã được báo cáo là đã mất sau đó 12 ngày. Theo cảnh sát, chúng buộc tội ông Diêm là “Chống lại nhà nước” vì chúng phát hiện ông có 1 bản sao Chín bài bình luận về Đảng Cộng Sản (của thời báo Đại Kỷ Nguyên) và một số tư liệu giảng chân tượng về Pháp Luân Công. Cảnh sát nói rằng sau khi ông Diêm bị bắt, ông đã tuyệt thực để phản đối bức hại. Vì thế nên cảnh sát đã “ép-ăn” ông vào ngày 26 tháng 11. Vào ngày 4 tháng 12, ông được đưa đến bệnh viện để cấp cứu.
Vào sáng ngày 7 tháng 12, khi vợ ông Diêm là Uyển Anh Bình đến trạm cảnh sát Hồng Sơn. Cảnh sát đưa cô đến phòng chăm sóc bệnh nhân cao độ trên tầng 5 của bệnh viện số 2 Xích Phong. Cô nhìn thấy thi thể ông Diêm được che bằng một mảnh vải trắng. Khi cô kéo tấm vải ra thì thấy thi thể của chồng cô không một mảnh vải che thân, tứ chi cứng đờ, hai mắt không nhắm.
Bị khuất phục vì áp lực lớn mạnh từ cảnh sát và toà án địa phương và bị choáng váng trước hình ảnh thi thể của chồng, cô đã ký vào bản cam kết để lấy 5000 nhân dân tệ tiền đền bù và không khởi kiện về cái chết phi pháp của chồng với nhà chức trách. Sau khi cô trở về khách sạn, cô bình tĩnh lại và cân nhắc những gì đã xảy ra với cô và chồng cô, và cô nhận ra rằng nếu trí óc của cô sáng suốt, cô đã không ký vào bản cam kết. Mặc dù cô bị giám sát ở khách sạn, nhưng những kẻ giám sát cô lỏng lẻo và cô đã lẻn ra ngoài khi chúng đang ăn.
Cô Uyển nói “Diêm Lợi đã bị giết. Tôi sẽ không lấy 5000 nhân dân tệ. Tôi sẽ không lấy ngay cả khi chúng có đưa tôi 500,000 nhân dân tệ”. Cô quyết định tìm kiếm sự giúp đỡ từ một luật sư để khởi kiện.
Sau khi cô Uyển thoát khỏi khách sạn, cảnh sát từ phân cục bảo an quốc bảo Xích Phong đã rất lo lắng. Chúng tìm kiếm toàn thành phố suốt cả đêm. Chúng thuê phòng trong 1 khách sạn để giám sát các thành viên trong gia đình ông Diêm. Trước 8h sáng ngày 9 tháng 12, bảy xe cảnh sát đã bắt cóc 6 thành viên khác của gia đình ông Diêm. Chúng yêu cầu anh trai ông Diêm đại diện cho vợ ông Diêm ký vào bản chấp nhận hoả thiêu thi thể ông Diêm và nhanh chóng hoả thiêu phi tang thi thể ông mà không có sự chấp thuận của vợ ông.
[Chú giải của ban biên tập: Pháp Luân Công, một phương thức tu tập cổ truyền của người Trung Quốc, bị chế độ Trung Cộng ra lệnh cấm sau khi Pháp Luân Công phát triển rộng lớn hơn cả Đảng Cộng Sản. Sở hữu bất kỳ tài liệu nào của Pháp Luân Công thì ngay lập tức bị trừng phạt 3 năm tù tại trại cải tạo lao động mà không cần xét xử. Sở hữu Cửu Bình cũng bị phạt như vậy.]
Ngày 26/12/2005