Đảng Cộng Sản Trung Quốc không phải là Trung Quốc
|
Vào ngày 27 tháng 8 năm 2005, một diễn đàn về “Chín Bài Bình Luận Về Đảng Cộng Sản” của Thời Báo Đại Kỷ Nguyên đã được tổ chức ở thành phố của Oxford – trường đại học nổi tiếng nhất của nước Anh. Tiến sỹ Shao Li, người đang sống ở Anh và đang dạy tại một trường đại học nổi tiếng nước Anh, đã được mời đọc diễn văn tại diễn đàn. Bắt đầu bài diễn văn, tiến sỹ Shao trích dẫn lời của cựu thủ tướng Anh ngày Winston Churchill: “Không khó để nhân dân hai nước (Anh và Đức) duy trì một tình hữu nghị. Trái tim của chúng ta ở bên cạnh họ (nhân dân Đức).. Tuy nhiên xã hội dân chủ Anh sẽ không bao giờ thiết lập một tình hữu nghị với phát xít những kẻ đã tự phạm vào việc khủng bố nhân dân và tìm kiếm cảm giác từ việc đó….Lực lượng phát xít này sẽ không bao giờ là một người bạn mà xã hội dân chủ Anh có thể tin tưởng”.
Tiến sỹ Shao nói rằng sự thông thái của ngài Winston có thể được áp dụng cho quan hệ ngày nay giữa nhân dân Trung Quốc và Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Đó là phương Tây nên làm bạn với nhân dân Trung Quốc, nhưng không phải là với ĐCSTQ.
Ông nói rằng khi các nhà chính trị quốc tế giải quyết công việc với Trung Quốc, họ thường coi ĐCSTQ là Trung Quốc hoặc là nhân dân Trung Quốc. Nhiều người Trung Quốc cũng coi sự phê bình ĐCSTQ như là sự phê bình Trung Quốc hoặc nhân dân Trung Quốc. Đây là điều tai hại nhất. Bởi vì đối với Trung Quốc không có gì “ngoại bang” hơn là ĐCSTQ, và đối với nhân dân Trung Quốc sự thống trị chuyên quyền áp chế cao của ĐCSTQ là kẻ thù lớn nhất của họ.
Tiến sỹ Shao đã liệt kê bốn lý do tại sao ĐCSTQ không phải là Trung Quốc:
1. ĐCSTQ đã phá hủy một cách có hệ thống văn hóa truyền thống của Trung Quốc. Nó đã phá hủy các địa điểm và kiến trúc văn hóa lịch sử nhiều hơn bất kỳ những kẻ xâm lăng ngoại bang nào khác, và nó đã phá hủy nền văn minh tinh thần và xã hội đạo đức dựa trên đạo Nho, đạo Phật và đạo Lão.
2. ĐCSTQ đã giết người Trung Quốc nhiều hơn bất kỳ những kẻ xâm lăng ngoại bang nào khác, thậm chí còn nhiều hơn cả quân Nhật đã giết tàn bạo 20 triệu người Trung Quốc trong chiến tranh thế giới lần thứ II. Theo cuốn sách mới của Jung Chang viết về cựu lãnh đạo của Trung Quốc là Mao Trạch Đông: “Mao – câu chuyện chưa biết”, thì dưới sự thống trị của ĐCSTQ hơn 70 triệu người dân Trung Quốc đã chết mà không phải là chết tự nhiên.
3. ĐCSTQ phản bội đất nước Trung Quốc. Sự tấn công quân sự vào Đài Loan lấy cớ hợp pháp hiện thời của ĐCSTQ không thực sự là để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc, bởi vì ĐCSTQ đã nhường mảnh đất lớn gấp 10 lần Đài Loan cho Nga trong hai hiệp ước biên giới được ký giữa Trung Quốc và Nga vào năm 1991 và năm 1994. Sự đe dọa quân sự lên Đài Loan chỉ là để chuyển hướng chú ý của xã hội khỏi thực tế là ĐCSTQ đang trên bờ của sự tan rã.
4. ĐCSTQ bóc lột nhân dân Trung Quốc. ĐCSTQ không thực thi chính sách kinh tế mở vì lợi ích của nhân dân Trung Quốc; nó làm như vậy để duy trì tính hợp pháp về quyền lực chính trị của nó. Tới tận ngày nay, ĐCSTQ vẫn đang cướp đoạt nhân dân những quyền cơ bản nhất của họ, ví dụ như quy tắc luật pháp, và tự do ngôn luận, là những quyền quan trọng để nhân dân có thể hưởng hạnh phúc thực sự. Ngược lại ĐCSTQ đã nhanh chóng cướp đoạt của nhân dân tài sản của họ. Tiến sỹ Shao đã đưa ra một ví dụ về điều này: một bà cụ 70 tuổi chỉ nhận được một đền bù nhỏ cho mảnh đất đã bị [ĐCSTQ] cưỡng bức lấy đi dưới lý do phát triển thương mại, và sự thỉnh cầu kháng nghị của bà về trường hợp này chỉ mang lại cho bà tù tội và tra tấn.
Tiến sỹ Shao bình luận tiếp rằng một chế độ như vậy không thể nào đại diện cho Trung Quốc hay nhân dân Trung Quốc. Thực tế ĐCSTQ là kẻ thù tồi tệ nhất của Trung Quốc và nhân dân Trung Quốc. Khi ông trích dẫn lời của ngài Winston Churchil, ông đã đề nghị rằng những nước phương Tây nên làm bạn của nhân dân Trung quốc, nhưng chắc chắn không nên tin ĐCSTQ.