Dịch bệnh mất kiểm soát, người dân Trung Quốc ồ ạt làm “tam thoái” để tự cứu mình
Từ ngày 23 đến ngày 30/1/2020, một số lượng lớn người dân Đại lục đã sử dụng nhiều cách khác nhau để tuyên bố “Tam thoái”, rút khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên quan, tin rằng chỉ có rời xa khỏi ĐCSTQ mới có thể bảo vệ tính mạng và bình an cho mình.
Khoảng thời gian này là tuần đầu tiên kể từ khi ĐCSTQ đóng cửa Vũ Hán vì bệnh viêm phổi do virus Corona kiểu mới gây ra. Dân chúng Đại lục đã chứng kiến ĐCSTQ che giấu tình hình dịch bệnh, xem mạng người như cỏ rác, dẫn đến sự lây lan của virus ra toàn quốc, thậm chí là cả thế giới, số người tử vong và lây nhiễm tăng vọt, tình hình đã vượt khỏi tầm kiểm soát. Họ vô cùng thất vọng và phẫn nộ.
Nội dung của bài viết này được tuyển chọn từ tuyên bố “tam thoái” do người dân Đại lục đăng trên trang web thoái Đảng của Thời báo Epoch Times chỉ trong một tuần ngắn ngủi sau khi Vũ Hán bị đóng cửa.
Kể từ khi Epoch Times xuất bản một loạt các bài xã luận có tựa đề “Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản” năm 2004 cho đến nay, ngày càng nhiều người Trung Quốc đã nhận ra bản chất tàn bạo, trá hình và xấu xa của ĐCSTQ, đến nay đã có 350 triệu người Trung Quốc tuyên bố rút khỏi tất cả các tổ chức của ĐCSTQ.
Dịch bệnh Vũ Hán đã làm người dân thức tỉnh
Ngày 27/1, một người công nhân ở Vũ Hán đã đặt cho mình một bút danh “Muốn sống”, tuyên bố rút khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản. Anh nói, đã hai ngày kể từ khi anh ấy bị sốt, ho và tiêu chảy, đi bệnh viện cũng không tìm được bác sĩ, đành phải mua chút thuốc trong một hiệu thuốc. Anh không biết mình có đang mắc phải căn bệnh truyền nhiễm đang lưu hành hay không.
Anh đã nhìn thấy có rất nhiều bệnh nhân đau khổ giày vò, không được bác sĩ điều trị, anh không cam tâm cứ như vậy mà chết đi. Anh từng nghe người thân nói, rút khỏi Đảng, Đoàn, Đội là có thể bảo đảm an toàn, chi tiết về người thân cũng không dám nói trên điện thoại. Anh không thể truy cập Internet ở nhà, vì thế anh đã gọi điện cho bạn cùng lớp, nhờ họ giúp anh tuyên bố rút khỏi Đoàn trên trang web của Epoch Times.
Dương Dương, người Hồ Bắc, tuyên bố rút khỏi Đội thiếu niên tiền phong, viết: “Dịch bệnh này ở Hồ Bắc, Trung Quốc là do thiên tai và nhân họa gây ra! Vì thành tích, đám quan chức che giấu tình hình thực tế, xem mạng người như cỏ rác! Trong thời điểm quan trọng còn ca múa mừng cảnh thái bình mỗi ngày, nói suông nghe thật êm tai. Hành vi của ĐCSTQ thật buồn nôn! Trời diệt ĐCSTQ!”.
Tô Hiểu Tùng đã “thất vọng đến cực điểm” đối với cách xử lý của ĐCSTQ khi dịch viêm phổi Vũ Hán diễn ra, lừa trên gạt dưới, coi thường sự sống chết của người dân, bởi vậy mà anh đã trịnh trọng tuyên bố rút khỏi các tổ chức Đảng, đoàn, đội của ĐCSTQ.
Khánh Thanh Cổ, người đã tuyên bố rút khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản nói: “Cách làm việc ngu xuẩn của ĐCSTQ và hậu quả đáng lo ngại trong dịch viêm phổi Vũ Hán này đã khiến cho mọi người cảm thấy chán nản và sợ hãi”. Anh hy vọng gia đình mình sẽ bình an, cũng hy vọng rằng dân tộc Trung Hoa sẽ có thể tránh được tai họa này, nghênh đón khởi đầu mới.
Một người ở Tứ Xuyên với biệt hiệu “Đầu hạ” đã vô cùng thất vọng trước những hành vi che giấu, lừa gạt dân chúng của ĐCSTQ, “Từ nay, tôi không còn ôm bất cứ kỳ vọng nào vào ĐCSTQ nữa”. Gần đây, anh còn biết được rất nhiều sự thật về cuộc đàn áp nhiều người vô tội của ĐCSTQ, cho nên kiên quyết rời khỏi tổ chức Đoàn, Đội.
Lý Hiểu Minh ở Hắc Long Giang tuyên bố rời khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong, bạn của anh là “Y Lão Tứ” tuyên bố rút khỏi Đảng, Đoàn, Đội. Họ viết: “Hàng chục thập kỷ dưới sự thống trị của ĐCSTQ, đã mang lại những thảm họa chưa từng có cho dân tộc Trung Hoa, cả người và Thần đều tức giận! Hiện tại bùng phát virus trên diện rộng ở trong nước, chính phủ coi thường, che giấu tình hình dịch bệnh, thiên tai biến thành nhân họa!”.
Người làm tam thoái: “ĐCSTQ là tà linh”
“Hôm nay tôi đột nhiên hiểu ra, ĐCSTQ không phải một tổ chức chính trị, không phải là một đoàn thể chuyên chính, cũng không phải là một đảng phái độc tài gì đó, nó chính là một tà linh đang sống sờ sờ! Nó có sinh mệnh, có máu thịt, có nanh vuốt, mấu chốt là nó có mục đích sinh tồn”. Ký tên: Dương Đức Phúc, người rút khỏi Đoàn, Đội phát biểu.
“Mục đích sinh tồn của ĐCSTQ là gì? Đó là uống cạn máu của người dân trong nước, làm đầy cơ thể của tà linh! Người Trung Quốc cũng chỉ là con cá nằm trên thớt mà thôi!”.
Dương Đức Phúc nói anh đã đọc loạt bài viết như “Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản”, “Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản” do Epoch Times xuất bản, lúc đầu anh còn coi những cuốn sách này là “sách phản Đảng”, giờ anh mới bừng tỉnh hiểu ra: “Ý nghĩa quan trọng nhất của những cuốn sách này là chỉ ra ĐCSTQ là một thực thể của tà linh, hoàn toàn là một cơ thể sống theo nghĩa đầy đủ, một con thú có ý thức độc lập, hình ảnh bản thân và kết cấu tổ chức!”.
“Câu đầu tiên trong ‘Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản’ là, ‘Một âm hồn, âm hồn của chủ nghĩa Cộng sản, lang thang khắp Đại lục châu Âu’. Đây không phải ví von, mà là một câu tự thuật chân thực! Tự thuật chân thực! Tự thuật chân thực”.
Anh đã từng được những người bạn Pháp Luân Công thuyết phục làm “tam thoái”, dù anh cũng không có thiện cảm gì với ĐCSTQ, nhưng lại luôn nhiều lần từ chối ý tốt của họ. Bởi vì anh cảm thấy rằng cách làm này sẽ không ảnh hưởng gì tới ĐCSTQ, không khiến cho nó thiếu đi một cây súng hay một xe pháo, không khiến cho nó bớt đi một phần tiền thuế mà người dân đóng nộp, cũng không thể làm giảm số lượng đăng ký Đảng viên của nó, cho nên anh “luôn cười một tiếng rồi cho qua”.
Tuy nhiên, sau khi Dương Đức Phúc nghĩ thông suốt về hình thức tồn tại thực sự của ĐCSTQ, anh bỗng nhiên hiểu ra “suy nghĩ và tâm tình” của những người bạn Pháp Luân Công khi khuyên anh “tam thoái”, “Họ đã đúng!”.
“Những quan chức che giấu dịch bệnh, những dư luận viên giải thích thanh minh, những người khuất phục ngoan ngoãn nghe theo ‘Lấy đại cục làm trọng’, thực chất họ là một tế bào của cơ thể tà linh, mặc dù bọn họ không biết. Lúc bọn họ há miệng, thực ra là tà linh đang lên tiếng ở phía sau; lúc họ hành động, nhưng thật ra là tà linh đang vươn móng vuốt đằng sau…”
Anh cho rằng mình đã hiểu rõ nạn đói ba năm, Cách mạng Văn hóa, hiểu rõ “Lục Tứ” (thảm sát Thiên An Môn ngày 4/6/1989), cũng hiểu rõ màn kịch đằng sau cái gọi là “Vụ án tự thiêu Thiên An Môn”, cũng biết sự tồn tại lâu dài của việc mổ cướp nội tạng.
“Tôi đã căm phẫn, phẫn nộ, cũng suy nghĩ thật lâu về lý do tại sao những điều này xảy ra lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy? Dân tộc Trung Hoa sao lại có một Đảng cầm quyền như vậy? Bây giờ, tôi biết tất cả mọi thứ, sau khi hiểu rõ bản chất của Đảng cộng sản, tất cả đều có đáp án”.
Tại đây, anh trịnh trọng tuyên bố rút khỏi tổ chức Đoàn, Đội. Điều này khiến cho “một phần của cơ thể tôi biến mất, phần đã từng thuộc về tà linh của ĐCSTQ, một phần cơ thể đã từng chủ động hoặc bị động cung cấp, thúc đẩy nó, từ nay về sau, mãi mãi vĩnh biệt!”.
Đồng thời, anh đã thuyết phục một người bạn của mình rút khỏi, anh hỏi người bạn đó: “Cậu có thể chạy trốn khỏi trách nhiệm lịch sử và sự khiển trách của đạo nghĩa sao? Những tội ác vô biên của ĐCSTQ, cho dù làm một phần tử của nó, cậu có thể tiếp nhận được một phần trách nhiệm đó sao?”.
Sau khi xem TV đưa tin, thấy số người bị viêm phổi Vũ Hán ngày càng tăng, bạn bè của anh cũng đồng ý rút khỏi Đội.
Một người từ Quảng Đông ký tên là “Lâm Nhậm Ngã Hành” nói, sau một thời gian dài suy nghĩ, “tôi quyết định công khai rời khỏi Đảng, Đoàn, Đội, từ bỏ con quỷ ĐCSTQ. Thời gian này đã rất dài, tôi biết được ĐCSTQ rất tàn ác, toàn bộ tà giáo Đảng Cộng sản cũng rất tàn ác!”.
Người thân của người này đang kinh doanh, anh biết được họ hàng đã “tam thoái”, tất cả mọi người đều khuyên anh rút khỏi. Anh nhìn thấy sự khủng khiếp của đại dịch viêm phổi gần đây ở Vũ Hán, nhìn thấy sự kém hiệu quả và bất tài của Liên Xô sau vụ rò rỉ hạt nhân Chernobyl năm đó lại tái diễn trên Đại lục, anh rất thất vọng và biểu thị muốn “hoàn toàn từ bỏ Đảng Cộng sản ma giáo, hơn nữa ném toàn bộ lịch sử được thấm nhuần vào bãi rác!”.
Video: Tại bệnh viện Vũ Hán thứ 5, trong 5 phút có 8 thi thể được khiêng đi
Một người khác nói, năm đó khi gia nhập tổ chức ĐCSTQ, tư tưởng đơn thuần, không nhận thức được bản chất tà ác của Đảng Cộng sản. Nhưng “sau khi bước ra xã hội, tận mắt chứng kiến ĐCSTQ trở thành một Đảng mục nát nhất trên thế giới. Đại đa số quan chức Đảng viên đều là thành phần tham ô mục nát, bộ phận những kẻ tham nhũng có hàng chục, hàng trăm tỷ tài sản, mà những người dân tầng lớp thấp kém lại cực kỳ nghèo khó, sự phân hóa trong xã hội rất nghiêm trọng. Đảng Cộng sản đã trở thành nhóm lợi ích xấu xa nhất”.
“ĐCSTQ lừa gạt dân chúng bằng những lời dối trá, duy trì quyền lực bằng những trận ác đấu. Bởi vậy, tôi quyết định rút khỏi tổ chức tà ác của Đảng Cộng sản, rút khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong và Đoàn Thanh niên Cộng sản, quyết tâm đoạn tuyệt, và trở thành một công dân Trung Quốc hiền lành”.
Một người ký tên là “Thiên Hữu” nói, anh đã sống ở Đại lục trong nhiều thập kỷ, căm thù đến tận xương tủy với những hành động xấu xa của ĐCSTQ, cộng thêm việc che giấu dịch bệnh viêm phổi của ĐCSTQ, khiến cho anh không còn chút hy vọng nào nữa. Anh đã nhờ bạn bè giúp mình rút khỏi tổ chức Đoàn, Đội của ĐCSTQ.
Theo Epoch Times