Không phải chống dịch, mà “duy trì ổn định” mới là điều chính quyền ĐCSTQ quan tâm
Công tác phòng chống dịch bệnh của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) làm người ta liên tưởng đến thời Cách mạng Văn hóa khi xưa. Cho dù là trên đường phố, cổng khu dân cư, hay là đầu thôn cuối ngõ, luôn có rất nhiều côn đồ, lưu manh đeo băng tay đỏ đang hoành hành, được trao quyền tạm thời từ Đảng, bọn họ nghiễm nhiên trở thành thành viên của “đội tuần tra” hoặc “đội duy trì trật tự”.
Bọn họ ở một mức độ nhất định có quyền lực về công an, kiểm sát và tòa án. Chỉ cần họ chụp lên cho bạn chiếc mũ “vi phạm chống dịch” thì cũng giống như bị chụp lên chiếc mũ “phản cách mạng” trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa vậy, có thể bị xử lý tùy ý, họ có thể thực hiện bất kỳ biện pháp cưỡng chế nào mà họ muốn để lôi bạn đi cách ly, tước quyền tự do của bạn.
Với yêu cầu chính trị “Phòng chống dịch cao hơn hết thảy”, tất cả các điều khoản pháp luật giống như mớ giấy lộn, tất cả quyền lợi của công dân được pháp luật trao cho có thể bị chà đạp, tước đoạt tùy ý.
Phong trào “chống dịch” khắp nơi, cảnh tượng không khác gì thời Cách mạng Văn hóa, cho thấy “duy trì ổn định” mới là mối bận tâm của chính quyền. Về vấn đề này, những người khiếu nại bị bắt hay những người từng bị bức hại vì luyện tập Pháp Luân Công đều rất dễ hiểu.
Dưới sự dung túng của Đảng, nhiều cư dân đi ra ngoài chỉ vì không đeo khẩu trang, thậm chí chỉ vì vi phạm “quy định phòng chống dịch”, “không ai được phép ra ngoài”, liền bị một nhóm phần tử đeo băng tay đỏ xông lên như hổ quật ngã xuống đất, bắt đi cách ly.
Thậm chí có người bị cưỡng ép cách ly chỉ vì đi vệ sinh, có người chỉ đơn giản là đang phơi nắng ngay trước cửa nhà, hoặc phơi quần áo ngoài trời. Trong đó có video cho thấy, khi một người đàn ông bị lôi đi cách ly, xin tắt TV cũng không được.
Video: Người không đeo khẩu trang bị bắt giữ và đánh đập ngay giữa đường
Đối với những việc này, mọi người đều kinh ngạc thốt lên: “Một trận dịch bệnh khiến cho Cách mạng Văn hóa ở Trung Quốc xuất hiện trở lại”.
Tài khoản Twitter “Đóa miêu miêu” (@higher_cat) nói rằng: “Không phải là dịch bệnh khiến cho trật tự quốc gia bị tan vỡ, mà là ôn dịch đã làm cho cái trật tự vốn đã bị băng hoại này thể hiện ra cái bản chất rừng rú và phản nhân loại của nó. Tôn nghiêm, tự do, quyền lợi, thậm chí là an toàn không ngừng bị mất đi.
Lúc hưởng thụ những tiện lợi của kỹ thuật hiện đại và sinh hoạt đô thị, cũng không nghĩ đến khổ nạn của tầng lớp thấp kém, những thanh âm tuyệt vọng yếu ớt bị coi như là tạp âm và bị loại bỏ, cho đến khi trận ôn dịch này xé toang tấm màn xinh đẹp của xã hội giả tạo, chúng ta mới có thể thấy được bên trong nó đầm đìa máu tươi”.
Kỳ thực, kể từ khi sau thời kỳ Xuân Thu, trật tự văn minh hiện đại chưa được thiết lập vững chắc trên mảnh đất Thần Châu, đây là nguyên nhân cơ bản nhất cho nỗi cực khổ không dứt của con cháu Trung Hoa.
Đối mặt với thảm họa dịch bệnh do ĐCSTQ gây ra cho người dân, chúng ta phải nhận ra, sự lũng đoạn quyền lực và không bị hạn chế của chế độ chuyên chế là nguyên nhân mấu chốt tạo nên thảm họa.
Một số nguyên tắc lớn là không thể lay chuyển, nếu không hậu quả sẽ là vô tận. Trước hàng chục ngàn người, có khả năng hàng trăm ngàn người đã mất đi sinh mệnh, hàng triệu người bị nhiễm bệnh, ĐCSTQ không hề ăn năn hối cải, vẫn bảo vệ chế độ chuyên chế độc tài của mình, coi đó là ưu tiên hàng đầu.
Dưới khẩu hiệu chính trị “Đóng chặt cổng khu dân cư, đóng chặt cửa nhà”, ĐCSTQ dường như có thể nắm được tất cả sự riêng tư, hành tung và các thông tin cá nhân khác của hầu hết mọi người thông qua khoa học kỹ thuật hiện đại.
ĐCSTQ mượn cái cớ “phòng dịch” để bắt giữ Tiến sĩ Hứa Chí Vĩnh, người ủng hộ Phong trào Công dân mới đã lưu vong ở Trung Quốc trong gần hai tháng. Cũng lấy danh nghĩa cách ly, để phá cửa bắt cóc Phương Bân, người vén tấm màn đen về số người tử vong ở Vũ Hán, đến nay không rõ tung tích.
Nếu trải qua đợt dịch này, người trong nước vẫn không thể nhận ra chế độ Cộng sản là chất độc hại nhất trên thế giới này; nếu đợt dịch này vẫn không thể đốt chế độ chuyên chế của ĐCSTQ thành đống tro tàn của lịch sử, thiết lập một hệ thống dân chủ lập hiến ở Trung Quốc, cho dù dịch bệnh có khả năng kết thúc, “kinh nghiệm” mà ĐCSTQ có được thông qua việc kiểm soát người dân trong cả nước sẽ tiếp tục được sử dụng để tính toán và thực hiện sự ổn định trong tương lai. Như vậy, nhân dân Trung Quốc sẽ lại càng khổ cực hơn nữa.
Tác giả: Trần Quang Thành
(Theo NTDTV)