Người Trung Quốc chia sẻ câu chuyện vì sao họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản
Phòng trào thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã đạt được một dấu mốc quan trọng vào cuối tháng trước. Tính đến ngày 24/3, đã có hơn 300 triệu người Trung Quốc công khai thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó.
Phong trào này bắt đầu từ khi Thời báo Epoch Times công bố loạt bài xã luận Chín bài Bình luận về ĐCSTQ (Cửu Bình) vào tháng 11, 12/2004. Cửu Bình đã vạch rõ nguồn gốc, bản chất và lịch sử tội ác từ xưa đến nay của ĐCSTQ, giúp cho nhiều người dân Trung Quốc hiểu được bộ mặt thật và thoái xuất khỏi tất cả các tổ chức liên đới của Đảng, tạo nên phong trào thoái đảng mạnh mẽ trên khắp thế giới.
Dưới đây là 2 câu chuyện của 2 người Trung Quốc và quá trình dẫn đến quyết định thoái đảng của họ.
Liu Jianguo từng là giám đốc Văn phòng Nội vụ Bắc Kinh, đồng thời là tài xế cho một nhân vật rất quan trọng – Từ Cần Tiên (Xu Qinxian), quân trưởng Quân đoàn 38, người đã không tuân lệnh của lãnh đạo Đảng tấn công những sinh viên biểu tình trong cuộc thảm sát Thiên An Môn ngày 4/6/1989. Ông Từ đã từ chối dẫn quân đến Bắc Kinh để xả súng vào những người biểu tình.
Sau khi chống lại mệnh lệnh, ngay lập tức ông bị quản thúc tại gia, sau đó là cách chức, bắt giữ và kết án 5 năm tù. Là tài xế của ông Từ, ông Liu cũng bị liên lụy. Trong cuộc phỏng vấn với Epoch Times, ông kể rằng khi bị giam giữ, ông đã bị treo giữa không trung bảy ngày liền. ĐCSTQ “đã hủy hoại tinh thần của con người. Nó cướp đi phẩm giá của bạn và khiến bạn muốn chết hơn là sống”.
Một tuần sau khi ông Liu và gia đình đến Mỹ hồi tháng 10/2017, ông Liu tình cờ gặp các tình nguyện viên phục vụ thoái đảng trong khu phố. Ông đã quyết định thoái xuất khỏi ĐCSTQ sau 32 năm là đảng viên. Ông thậm chí đã dùng tên thật để thoái đảng mà không sợ bị chính quyền trả thù.
Trong cuộc phỏng vấn với Epoch Times, ông Liu đã nói về những thời khắc lịch sử mà ông từng chứng kiến khiến ông được phá mê và hiểu ra bản chất thật của ĐCSTQ.
Vào buổi tối 3/6/1989, người dân Bắc Kinh đã cố gắng ngăn quân đội tiến về Quảng trường Thiên An Môn để đàn áp sinh viên.
Mười năm sau, ngày 25/4/1999, ông tiếp tục chứng kiến cuộc thỉnh nguyện ôn hòa của 10.000 học viên Pháp Luân Công ở Trung Nam Hải, trụ sở của Trung ương Đảng và chính phủ Trung Quốc.
Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện cả tâm lẫn thân theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn. Vào năm 1999, cựu lãnh đạo đảng Giang Trạch Dân đã phát động một cuộc bức hại toàn quốc nhắm vào học viên Pháp Luân Công vì cho rằng sự phổ biến của môn tu luyện sẽ làm suy yếu quyền lực của Đảng. Đến năm 1999, đã có khoảng 70-100 triệu người Trung Quốc tu luyện pháp môn này.
Giang Trạch Dân đã huy động toàn bộ bộ máy an ninh nhà nước để bắt giữ, cầm tù những người tu luyện Pháp Luân Công. Theo Trung tâm Thông tin Pháp Luân Đại Pháp, hơn 4.000 học viên được xác nhận đã chết do tra tấn và lạm dụng trong khi giam giữ, do khó khăn trong việc đưa tin ra khỏi Trung Quốc, con số thực tế được cho là cao hơn nhiều lần.
Theo các nhà nghiên cứu độc lập, một lượng lớn học viên Pháp Luân Công bị giam giữ trong các trại giam Trung Quốc cũng bị giết để mổ cướp nội tạng, nhằm cung cấp cho ngành công nghiệp ghép tạng siêu lợi nhuân ở nước này.
Ông Liu đã tận mắt chứng kiến những học viên Pháp Luân Công đến Bắc Kinh vào tháng 4/1999 để thỉnh nguyện cho những học viên bị bắt giữ và bỏ tù.
“Lúc đó tôi tình cờ lái xe qua Trung Nam Hải. Tôi chạy chậm lại và tự hỏi sao những người này có thể trật tự và an hòa đến vậy. Mặt đất cũng rất sạch sẽ. Nhưng tôi không thấy bất kỳ tổ chức hay ai làm nhiệm vụ duy trì trật tự ở đó. Mãi đến tối tôi mới biết họ là học viên Pháp Luân Công đi thỉnh nguyện. Có rất đông người ở đó nhưng họ vẫn rất trật tự. Tôi thật sự ngưỡng mộ họ”.
“Nếu không có ĐCSTQ, Trung Quốc sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều”, ông nói. Con gái ông là Liu Yangyuan cũng làm việc trong cơ quan Nội vụ Bắc Kinh. Cô cũng quyết định thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản Trung Quốc bằng tên thật của mình.
Một người khác đã lựa chọn thoái đảng là ông Bai Jimin, có vợ là một sĩ quan quân đội trong lực lượng không quân Trung Quốc. Ông đã di cư từ Thượng Hải đến Mỹ. Trước đó vì là doanh nhân, ông Bai thường đi nước ngoài để làm ăn kinh doanh. Kết quả, ông bị nghi ngờ là gián điệp lợi dụng cuộc hôn nhân của mình để thực hiện hoạt động tình báo cho nước ngoài.
Ông Bai cho biết các quan chức Đảng đã làm giả “chứng cứ” và hủy hoại cuộc hôn nhân của ông. Họ theo dõi và giám sát ông, nghe lén điện thoại, lấy cắp cặp tài liệu, thuê băng đảng côn đồ đe dọa ông, thậm chí còn cố gắng hạ độc ông. Cuối cùng ông Bai buộc phải rời bỏ mẹ già, vợ, con của mình để bỏ trốn sang nước ngoài.
Ông Bạch nói ông đã thấy rõ bộ máy an ninh của ĐCSTQ hủ bại như thế nào. “Nó khủng bố bạn nhưng vẫn bắt bạn phải nói nó tốt. Nó là một tên trộm nhưng nó sẽ làm giảm sự chú ý của nhân dân đến những hành động sai trái của mình bằng cách nói rằng có kẻ trộm ở chỗ khác. ĐCSTQ chính là tổ chức khủng bố lớn nhất thế giới”, ông nói.
Ông Bai chia sẻ thêm, số lượng 300 triệu người thoái xuất khỏi ĐCSTQ cho thấy rõ ràng là ngày càng có nhiều người Trung Quốc hơn đã thức tỉnh và hiểu ra bộ mặt thật của Đảng.
(Theo Epoch Times)