“Nửa số dân Trung Quốc đã đọc Cửu Bình,” một chiến sĩ nhân quyền nói
Bài của Vương Nhân Tuấn (Wang Renjun), ký giả Đại Kỷ Nguyên ở Đài Bắc
30/1/08 — Đài Bắc; anh Ngô Á Lâm, một chiến sỹ nhân quyền Trung Quốc vừa xin tị nạn chính trị ở Đài Loan đã tiết lộ rằng khoảng nửa số người dân Trung Quốc đã đọc Cửu Bình (Chín bài bình luận về đảng cộng sản). Anh Ngô, cũng như Hác Phụng Quân (Hao Fengjun)[1] và Cổ Giáp (Jia Jia)[2], đã khẳng định trước công chúng về làn sóng thoái đảng ở Trung Quốc.
Anh Ngô tìm được một cuốn Cửu Bình vào tháng 10/07, và lập tức đọc ngay. Ban đầu anh có 3 cuốn sách Cửu Bình. 1 cuốn giữ cho bản thân, và anh lưu chuyển 2 cuốn khác cho các bạn bè và thân nhân của mình.
Anh đọc hết Cửu Bình trong 2 ngày. Sự kiện 30 triệu người đã chết trong nạn đói khủng khiếp do Trung Cộng gây ra đã làm anh xúc động nhớ lại: “Những thông tin này bị cấm lưu hành ở Trung Quốc. Lúc bấy giờ tôi mới hai tuổi. Nhưng những người lớn tuổi ở làng tôi sau đều bảo tôi rằng tai hoạ 30 triệu người chết là do người làm, không phải thiên tai như tuyên truyền của ĐCSTQ.”
Nửa số dân Trung Quốc đã đọc Cửu Bình
Anh Ngô hiểu ra rằng tất cả những gì viết trong Cửu Bình đã vén mở sự thật lịch sử chân thực về Trung Quốc hôm nay. Sau đó, anh lưu truyền cả 3 cuốn Cửu Bình của mình cho bạn bè thân quyến. Qua quá trình lưu truyền như vậy anh phát hiện rằng: “Quá nửa số người tôi quen biết đều đã từng đọc Cửu Bình. Hầu như ai cũng đã từng nghe đến tên cuốn sách này. Một số người đã đọc từ hai năm trước.”
Anh Ngô nói tiếp: “Tôi hiểu rằng Cửu Bình đã lan rộng trong phần đông dân chúng Trung Quốc; không chỉ người dân mà cả đảng viên. Theo những gì tôi biết, thì nửa dân số Trung Quốc đã đọc Cửu Bình. Ngoài ra những ai từng đọc đều nói ‘Cửu Bình nói thật’.”
“Cửu Bình được đọc và lưu chuyển tự do ở hải ngoại. Nhưng ở Trung Quốc, nó rất quý vì khó kiếm được cuốn sách này.”
Cửu Bình bị cấm ở Trung Quốc
Ngày 11/11/2007, bạn anh Ngô bảo anh rằng người của đảng uỷ thành phố Ba Trung (Bazhong) tỉnh Tứ Xuyên đã bí mật thông qua việc sẽ kết án anh Ngô 3 năm vì lưu truyền Cửu Bình. Họ sẽ bắt và kết cho anh 3 tội danh: lưu truyền Cửu Bình, cấu kết với thế lực phản quốc, quấy rối trị an xã hội.
Biết được nguy hiểm sắp đến, và anh cũng thừa hiểu rằng ĐCSTQ sẽ chẳng cần theo thủ tục pháp luật nghiêm chỉnh gì đâu, và họ sẽ bắt giam anh như họ muốn. Họ sẽ bịa các kiểu lý do và cho anh vào trại cưỡng bức lao động 3 năm.
Bản thân anh Ngô Á Lâm đã từng chịu 9 năm tù giam, và anh quá hiểu điều đó. Không nói gì với bất kỳ bè bạn nào, anh nhanh chóng và thầm lặng đến Thẩm Quyến, rồi theo một đoàn du lịch chạy sang Thái Lan. Cuối cùng anh tới Đài Loan vào 27/12/2007, xin tị nạn chính trị.
Nhiều người bí mật thoái đảng, số người thoái đảng thực tế là đông hơn nhiều
Anh Ngô tiết lộ rằng anh có thể trốn khỏi Trung Quốc nhanh như vậy, vì anh đã chuẩn bị hộ chiếu sẵn sàng cả năm trước đây. Sau khi chịu đàn áp cực khổ dưới chế độ cộng sản, anh hiểu rằng anh sẽ phải có lúc trốn khỏi Trung Quốc.
Ngay sau khi đến Đài Loan, anh Ngô đã được bạn báo vào ngày 28/12 rằng giới chức tỉnh Tứ Xuyên đã phát lệnh truy nã anh như tội phạm nguy hiểm. Anh mà về Trung Quốc, là chắc chắn bị bắt giam 3 năm trong trại lao động cải tạo.
Những năm gần đây, càng có nhiều người hỏi về số người thoái đảng. Anh Ngô nói: “Thực ra, người ta phần nhiều là dùng tên mượn để thoái đảng, bí mật thoái đảng. ĐCSTQ rất nguy hiểm, nó sẽ gây áp lực và người ta không dám không khai thoái đảng.”
“Đại đa số vào đảng không phải vì theo lý tưởng của đảng, mà là vì chức quyền, vị lợi. Tôi dám khẳng định rằng nếu ĐCSTQ mà hoạt động ở một quốc gia dân chủ, thì nó đã tiêu tùng từ lâu. Chẳng ai ủng hộ nó cả vì nó phạm quá nhiều tội lỗi, làm quá nhiều điều ác.”
Người dân không được quyền lợi gì
Năm vừa qua, ĐCSTQ tuyên bố đã “hoà bình quật khởi”. Một số người cho rằng “ĐCSTQ đã có chút tiến bộ” rằng “nhân dân có thể dành thời gian chờ đợi ĐCSTQ cải tiến”. Anh Ngô không đồng ý với cách nhìn nhận như vậy.
Anh nói: “Qua những thập kỷ, kinh tế Trung Quốc có tăng trưởng rất nhiều, nhưng những gì người dân thường được hưởng chỉ là một phần rất nhỏ so với những gì ĐCSTQ hưởng. Rất nhiều người dân thậm chí chẳng được gì. Giá đồng nhân dân tệ của Trung Quốc liên tục mất giá so với đồng đô-la Mỹ, và ĐCSTQ dùng tiền để mua vũ khí đe doạ Đài Loan, thậm chí đe doạ Mỹ. Đừng bao giờ ảo tưởng Trung Quốc sẽ phát triển hoà bình. Chúng ta cần lật đổ chế độ ấy càng sớm càng tốt.”
Theo Đại Kỷ Nguyên, http://en.epochtimes.com/news/8-1-4/63639.html
[1] Hác Phụng Quân (Hao Fengjun) trước là sĩ quan của phòng 610 thuộc Công An tỉnh Thiên Tân (tổ chức chuyên đàn áp Pháp Luân Công). Anh đã lánh nạn chính trị ở Úc sau khi anh trốn thoát khỏi Trung Quốc tháng 2/2005. Anh bỏ công tác ở Trung Quốc vì anh không muốn tham gia đàn áp Pháp Luân Công cũng như đàn áp các nhóm tôn giáo khác. Khi chứng kiến những diễn biến sau khi Cửu Bình được công bố, và sự kiện anh Trần Dũng Lâm (Chen Yonglin) bước ra, anh Hác cũng bước ra để nói rõ sự thật ở Trung Quốc.
[2] Cổ Giác (Jia Jia) trước là bí thư đảng của Hội chuyên gia Khoa học kỹ thuật tỉnh Sơn Tây. Khi theo một đoàn du lịch sang Đài Loan ngày 30/10/06, ông đã công bố thoái đảng.