Nhân chứng cuộc vây hãm Trường Xuân của ĐCSTQ thoái xuất khỏi Đảng
Đó là một lịch sử đầy máu và nước mắt, vô số người đã chết
Thời báo Đại Kỷ Nguyên – Ngày 27 tháng 12 năm 2005
Tôi là một nhân chứng của lịch sử đầy máu và nước mắt trong cuộc vây hãm thành phố Trường Xuân của Đảng Cộng Sản tà ác [1]. Trong cuộc vây hãm, em gái của tôi đã chết đói trong vòng tay mẹ của tôi. Các gia đình của hai dì tôi đã bị tan vỡ vì đói và bệnh tật, và năm người thuộc ba thế hệ đã chết. Trên đường phố thường có chuyện người đang đi đột ngột lăn ra chết vì đói.
Đảng Cộng Sản tà ác đã tuyên bố rằng cuộc vây hãm thành phố Trường Xuân là để cắt đứt sự cung cấp lương thực cho Quốc Dân Đảng. Nói láo! Trong cuộc vây hãm, Quốc Dân Đảng chở gạo bằng đường không cho quân đội mỗi ngày, và sự cung cấp lương thực của họ không bị cắt đứt một chút nào. Chỉ có sự cung cấp lương thực cho dân thường là bị cắt đứt. Cuộc vây hãm đã làm cho vô số người ở thành phố Trường Xuân chết vì đói.
Để sống sót, người dân cố gắng trốn khỏi Trường Xuân. Nhưng Đảng Cộng Sản tà ác không để cho họ đi. Bố của tôi và nhiều người lánh nạn đã quỳ xuống cầu xin quân đội Cộng Sản, “Xin hãy để chúng tôi sống! Cứu chúng tôi!” Nhưng họ nói rằng họ nhận mệnh lệnh từ cấp trên không cho phép bất kì ai rời đi. Trên bãi chiến trường giữa quân đội Quốc Dân Đảng và Cộng Sản, rất nhiều người lánh nạn đã bị bẫy. Hàng đêm quân đội Cộng Sản khai hỏa, làm bị thương và giết vô số người lánh nạn. Chiến trường bừa bãi xác của những người lánh nạn chết vì đói hoặc bị bắn chết; cảnh tượng quá kinh khủng. Hàng trăm ngàn người Trường Xuân đã chết trong tay của những người Cộng Sản. Đây là những gì mà Đảng Cộng Sản tà ác gọi là “thắng mà không mất một phát đạn” Đây là sự “giải phóng” dân Trường Xuân của tà Đảng này. Đây là những lời nói dối của những kẻ giết người.
Nhiều thập kỷ sau đó, ác Đảng này đã cố gắng lừa gạt tôi. Khi đối mặt với những thực tế tàn khốc, tôi trở dần dần sáng suốt hơn. Ác đảng này đã thực hiện quá nhiều các cuộc vận động, làm tổn hại và giết nhiều triệu người dân Trung Quốc. Thậm chí nó còn điều động quân dã chiến, sử dụng vũ khí hiện đại và xe tăng để nghiền nát những sinh viên yêu nước không vũ khí ở quảng trường Thiên An Môn (năm 1989). Bây giờ nó đang giam giữ nhiều ngàn người tốt là các học viên Pháp Luân Công, đánh đập, làm tàn tật và giết hại họ. Tôi không phải là một học viên Pháp Luân Công, nhưng tôi hiểu họ, vì trong số họ có họ hàng, bạn bè và đồng nghiệp của tôi. Họ tin vào Chân, Thiện và Nhẫn, và hành động theo Chân, Thiện và Nhẫn. Họ là những người tốt và vô tội nhưng đang bị khủng bố tàn khốc bởi ác đảng này. Trời sẽ không dung tha nó.
Cơ thể của ác đảng này đã hoàn toàn thối nát, nuôi lớn vô số tham quan ô lại ở khắp nơi. Tham quan và thương nhân câu kết với nhau nuốt tài sản của quốc gia và áp bức dân thường.
Ác đảng này đã triệt để hủ bại và thời kỳ diệt vong của nó đang tới gần. Để tiêu diệt ác đảng này và tà linh của nó, để giữ cho linh hồn của tôi không bị nhơ nhuốc, và vì tương lai của chúng ta, tôi nghiêm chỉnh tuyên bố: tôi thoái xuất khỏi ác Đảng Cộng Sản Trung Quốc.
Vương Nhân
Bắc Kinh
Ngày 23 tháng 12 năm 2005, 19 giờ 49 phút.
Chú thích [1]. Cuộc vây hãm Trường Xuân được thực hiện bởi quân đội Cộng Sản vào năm 1948 trong cuộc chiến với quân đội Quốc Dân Đảng đang kiểm soát thành phố. Để làm cạn kiệt nguồn cung cấp lương thực trong thành phố, quân đội Cộng Sản đã không cho phép thường dân rời thành phố, vì thế làm hơn 200 000 người, chiếm gần nửa số dân của thành phố, chết đói. Nhiều người tin rằng hành động này của quân đội Cộng Sản trong cuộc vây hãm Trường Xuân đã tạo thành tội ác chiến tranh.