Một quyển sách
đã truyền cảm hứng cho hơn 350 triệu người
thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản Trung Quốc

Các lãnh đạo cao cấp của Trung quốc lo sợ về việc ly khai tập thể khỏi ĐCSTQ

11/05/2006
Sự bất đồng giữa công nhân và quan chức Trung quốc đưa đến việc ly khai tập thể khỏi ĐCSTQ tại tỉnh Hồ Bắc

Viết bởi Xinfei – Phóng viên Đại Kỷ Nguyên, ngày 09 tháng 4, 2006

Các công nhân tại Phòng Quản lý Lương thực tỉnh Hồ bắc cương quyết yêu cầu một cuộc điều tra về những vụ giết người tại sở lương thực vào ngày 17 tháng 11 năm 2005 (Đại Kỷ Nguyên)

Mới đây, hơn 100 công nhân tại Phòng Quản Lý Lương thực (PQLLT) huyện Huangbei thành phố Vũ hán, tỉnh Hồ bắc, đồng ký tên vào một dự kiến đưa lên chính quyền các cấp tại Phòng Lương thực của họ, Sở Lương thực thành phố Vũ hán và Hội đồng nhân dân thành phố Vũ hán. Họ đồng thanh ly khai khỏi ĐCSTQ.

Từ năm 2000, sau khi PLTTP (một cơ quan được của chính phủ) thông báo phá sản, các công nhân này bị giam giữ trái phép và bị đánh đập bởi chính quyền vì họ báo cáo những thất thoát của chính phủ, những tham ô, lũng đoạn của các đảng viên cao cấp, và đòi tăng lương và thỉnh nguyện quyền lợi của họ.

Người quản lý nhóm Pro-Kuomintang thảo luận trên mạng (còn được gọi là Nhóm liên minh Fanlan của Vũ hán bằng Hoa ngữ) là Sun Buer và một số thành viên của họ như Wan Li, Ni Jiangfeng .v.v.., thành lập một đơn vị điều tra vào ngày 25 tháng 3 và vội vã đến huyện Huangbei để xác thực tin tức.

Một nhân viên tại Phòng Lương thực tiết lộ rằng việc ly khai tập thể này đã báo động đến các lãnh đạo cao cấp trong đảng tại Bắc kinh. Họ rất lo lắng và có thể sẽ bức hại các đại diện của công nhân. Tình trạng hiện nay rất căng thẳng, và một số nhân viên bị bắt tại nhà và đã có rất nhiều người bị bắt giữ.

Sun Buer và các đồng nghiệp của ông đến huyện Huangbei vào ngày 26 tháng 3 và gặp ông Mei, là một cựu bệnh viện trưởng của bệnh viện điạ phương và trước đây đã bị kết án 10 năm tù vì những bất đồng ý kiến với ĐCSTQ ngay trong chiến dịch “đánh mạnh”.

Ông Mei, kể lại kinh nghiệm đau đớn của ông khi công an bắt ông quỳ xuống. Ông ta từ chối và nói với họ “Tôi chỉ quỳ với trời, với đất, với cha mẹ tôi, nhưng tại sao tôi phải qùy trước mặt ông?” Tên cai ngục sau đó còng hai tay và chân của ông và đạp ông qùy xuống trước mặt họ. Họ cũng dùng ba tông có điện thế cao để tra tấn cho đến khi ông ngất xỉu.
Trong ngày điều tra, một người đứng đầu nhóm ly khai khỏi ĐCSTQ, Wan Huaiyan, bị đưa đi “lớp học tập” để “cải tạo tư tưởng” và sau đó hoàn toàn mất liên lạc với ông ta.

Một công nhân bị đuổi nói với Sun Buer và nhóm ông ta rằng có rất nhiều bất đồng và phức tạp sau khi cải tổ Phòng Quản lý Lương thực tại Huyện Huangbei. Vụ ly khai tập thể này không phải là bất ngờ, mà là một sự truy bức, dồn nén bấy lâu nay giữ công nhân và các quan chức tham ô tại huyện. Những sự dồn nén này đưa đến sự thất vọng cao độ. Cuối cùng những người công nhân tức giận này quyết định tập thể ký tên vào để ly khai khỏi ĐCSTQ. Đơn ly khai khỏi ĐCSTQ được ký bởi hơn 100 công nhân và cũng là một dấu hiệu cho sự bất mãn cao độ của dân chúng đối với chính phủ.

Những người trong nhóm ly khai tập thể khỏi ĐCSTQ (Đại Kỷ Nguyên)

PQLLT thông báo phá sản vào năm 2000 và lập tức ngưng việc trả tiền hưu bổng cho dân chúng, tạo nên sự tức giận trong số người hưu trí. Hơn 50 người đại diện cho các người hưu trí gởi thư yêu cầu PQLLT giải quyết vấn đề, nhưng các quan chức này từ chối, tạo lý do là “các đảng viên cao cấp bận đi họp” và không thể gặp mặt họ được.

Một đại diện công nhân lúc đó là Huang Changxi (cựu đồn trưởng đồn công an và sau đó thuyên chuyển đến PQLLT) vạch trần rằng các vị lãnh đạo mà nói là bận đi họp, thực ra có mặt tại đó và đang đánh mạc chược tại một quán ăn và sắp có bữa tiệc tại đó.

Trong khi công nhân không có lãnh được hưu trí đang nóng lòng chờ các lãnh đạo trở về sau cuộc họp, thì các quan lại lại đang tổ chức nhậu nhẹt và dùng ngân qũy công cộng để mua các bất động sản. Huang Changxi rất tức giận. Zhou Xuhua, một cựu nhân viên lãnh đạo tại PQLLT tức giận nắm áo của Huang Changzi, lúc đó đã ngoài 60 tuổi và đập ông ta xuống ghế, giết chết ông ta ngay tại chổ.

Các công nhân lập tức báo cho các báo chí điạ phương như Chutian Metropolian Post, Wuhan Evening, và Yangtze River Daily, nhưng các phóng viên quá sợ hãi không dám đến hiện trường và từng tên một đều quay đầu lại khi sắp đến huyện Huangbei.

Từ đó, sự rạn nứt giữa công nhân và nhóm quan lại càng ngày càng sâu sắc. Sự rạn nứt xoay quanh 2 lý do chính.

Một, vì giá trị của vật dụng tại PQLLT là 740,000 đô la Mỹ, nhưng lại chỉ bán có 86,000 đô la, các nhân viên hoài nghi đây là một vụ cướp trắng trợn và số tiền cướp được bị các tên quan lại bỏ túi và dùng để chi phí trong các buổi nhậu nhẹt, ăn chơi và mua tài sản riêng.

Thứ hai, nói về lương bổng của công nhân, những chi phí căn bản cung cấp cho các công nhân hưu trí không đều đặn, đôi khi có, lắm khi không. Một phần tiền hưu trí của công nhân thì dùng vào việc trả tiền bảo hiểm mà đáng lẽ PQLLT phải trả. Bảo hiểm y tế, và các quyền lợi khác của các hưu trí bị cắt xén, hoặc không được trả.

Công nhân tin rằng các quyền lợi là để dành cho họ, bất kể là cơ quan bị bán, hay tiền hưu non, hay quyền lợi của những công nhân hưu trí, nhưng tất cả đều bị bọn quan lại tham ô, ăn cắp, biển thủ.

Sun Buer nói rằng “Chúng tôi sẽ tiếp tục chú ý và theo dõi những trả lời về việc ly khai tập thể khỏi ĐCSTQ của 100 công nhân tại Phòng Quản Lý Lương thực huyện Huangbei”

Ngày đăng: 10-05-2006