Đại dịch virus corona phơi bày bản chất thực sự của Đảng Cộng sản Trung Quốc
“Chị không đếm xỉa gì đến thành tựu phát triển đô thị từ khi diễn ra Thế vận hội Quân sự. Chị là kẻ có tội, phá hoại ổn định xã hội và sự đoàn kết của Vũ Hán, chị là thủ phạm phá hoại sự tiến bộ của thành phố Vũ Hán”, các lãnh đạo của Bệnh viện Trung ương Vũ Hán nói khi khiển trách một nữ bác sỹ đã gửi thông tin cho các đồng nghiệp của bà khi bà phát hiện một chủng virus corona “lạ thường” ở một số bệnh nhân.
Dưới áp lực cực độ, bác sỹ Ngải Phân không nói được lời nào.
Câu chuyện của bà Ngải là một trong nhiều ví dụ về việc Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã che giấu thông tin về dịch bệnh do virus corona sau đó đã bùng phát ở Vũ Hán và nhanh chóng lan ra thành đại dịch.
Dịch bệnh và Đại Nhảy vọt
Trong giai đoạn đầu bùng phát dịch bệnh virus corona Vũ Hán, lương tri trong ngành y đều bị dẹp sang một bên. Ngay từ đầu, chủng virus corona này đã được thừa nhận là có khả năng lây nhiễm cao mà không có cách trị liệu hiệu quả nào. Tuy vậy, ngay từ đầu, ĐCSTQ đã dùng lừa dối và thông tin sai lệch để bưng bít sự thật.
Ngày 31 tháng 12 năm 2019, Giám đốc Trung tâm Phòng ngừa và Kiểm soát Dịch bệnh (CDC) Trung Quốc lại tuyên bố chủng virus corona này “có thể phòng tránh và kiểm soát được”. Các viên chức khác trong ngành y tế ở Vũ Hán cũng lặp lại y nguyên, thậm chí là mấy ngày trước khi thành phố bị phong tỏa.
Những thông tin này nhắc người ta nhớ tới những lời dối trá phóng đại và chính sách phá hoại của ĐCSTQ trong Đại Nhảy vọt vào năm 1958. Trong chiến dịch, các quan chức ĐCSTQ tuyên bố sản lượng ngũ cốc đã đạt tới hàng ngàn ki-lô-gam trên mỗi héc-ta, nên đã giải tán các văn phòng cứu trợ thiên tai, bởi với lượng ngũ cốc phục vụ việc tiêu thụ dồi dào như vậy thì không cần văn phòng cứu trợ nữa.
Sự thật là, nhiều người, kể cả các quan chức của ĐCSTQ, xuất thân từ các nông trang, họ biết chính xác một mẫu đất có thể cho sản lượng bao nhiêu. Tuy nhiên, dưới tự cai trị chuyên chế của ĐCSTQ, họ thuận theo lừa dối mà phản bội lương tri, nhắm mắt bất quản những gì đang xảy ra. Hậu quả đã làm cho hàng chục triệu người chết đói trong Nạn đói Lớn xảy ra không lâu sau trong năm đó.
Chính trị thống soái
Sau khi dịch bệnh do virus corona bùng phát, các bệnh viện ở Vũ Hán không áp dụng biện pháp đặc biệt nào để cách ly những bệnh nhân bị nhiễm virus với bệnh nhân thông thường, khiến ai cũng có nguy cơ cao bị phơi nhiễm với chủng virus này. Tình trạng quản lý kém và thiếu thiết bị bảo vệ thích hợp đã khiến hàng nghìn nhân viên y tế bị nhiễm bệnh, bị kiệt sức cả về thể chất lẫn tinh thần.
Đối với những mối quan ngại y tế cộng đồng lớn như dịch bệnh, mọi phương pháp và quy trình điều trị đều do các quan chức của ĐCSTQ quyết định, trong khi ý kiến và lời khuyên của các chuyên gia y tế lại bị lờ đi. Sau nhiều thập kỷ ĐCSTQ cai trị, người ta giờ đã quen với khái niệm “chính trị thống soái” (ý nói chính trị giữ vai trò chỉ huy).
Từ “Cách mạng Văn hóa” cho đến “Vụ Thảm sát ở Thiên An Môn ngày 4 tháng 6”, từ cuộc bức hại Pháp Luân Công cho đến đàn áp người Duy Ngô Nhĩ ở Tân Cương, ĐCSTQ luôn cai trị bằng “Đảng tính” thay vì “nhân tính”. Đối với họ, “duy trì sự ổn định” quan trọng hơn nhiều so với việc tuân thủ luật pháp.
Đồng thời, khi đại dịch còn chưa lắng xuống, ĐCSTQ lại yêu cầu các nhà máy và công ty làm việc trở lại càng sớm càng tốt. Chủ doanh nghiệp nào không tuân lệnh sẽ bị phạt nặng.
Trong khi đó, một tài liệu nội bộ từ ĐCSTQ quy định mỗi địa khu đều có hạn mức về số ca nhiễm bệnh được phép báo cáo. Nếu con số đó vượt quá giới hạn, các quan chức địa phương ở khu vực đó sẽ bị cách chức. Con số “thấp” như vậy có lợi cho ĐCSTQ lừa dối người dân và thế giới, đồng thời khuyến khích nhiều người làm việc trở lại để giải cứu nền kinh tế đang sụp đổ.
Bản chất thật của ĐCSTQ
Như cuốn sách Chín Bài bình luận về Đảng Cộng sản xuất bản năm 2004 chỉ ra, ĐCSTQ đã phát triển bằng quá trình từng bước tích lũy tà ác và hoàn thiện chín đặc tính di truyền của nó, gán cho những đặc tính đó cái mác “đặc điểm của Trung Quốc”: “tà ác, lừa dối, kích động, lưu manh, gián điệp, trấn lột, đấu tranh, tiêu diệt, khống chế”.
Những đặc tính di truyền ấy đã được chứng minh qua cách ĐCSTQ ứng phó với dịch bệnh virus corona.
Như đã trình bày bên trên, ĐCSTQ đã hạn chế việc phân phát bộ xét nghiệm cũng như dùng các phương pháp khác để kiểm soát chặt số ca nhiễm bệnh và tử vong được xác nhận trên toàn quốc, chính là để lừa dối người dân.
Khi cộng đồng quốc tế buộc tội ĐCSTQ vì đã từ chối để các chuyên gia nước ngoài tiến hành điều tra, các nhà ngoại giao của ĐCSTQ đã công khai tuyên bố rằng quân đội Hoa Kỳ có thể đã mang virus corona đến Vũ Hán, và yêu cầu Hoa Kỳ tiết lộ sự thật. Trong khi đó, ĐCSTQ đã huy động “Đội quân 50 xu” của họ [những người kiểm duyệt internet được trả 50 xu cho mỗi bài đăng hay bình luận] để phát tán tin đồn trên mạng Internet hòng giá họa .
Khi nhiều quốc gia khác có số ca nhiễm bệnh tăng lên hàng ngày, ngày 18 tháng 3, ĐCSTQ lại “báo cáo” “không” có ca nhiễm mới ở địa phương, đây là lần đầu tiên trong hai tháng qua, và lại tuyên bố tất cả trường hợp nhiễm bệnh mới đều là nhập khẩu từ nước ngoài.
Nhiều người Trung Quốc sống ở hải ngoại đã bị lừa mị trước tuyên truyền của ĐCSTQ và tin rằng ở nước ngoài khi đại dịch tràn lan thì thật nguy hiểm. Họ đã vội vã trở về Trung Quốc để được an toàn, nhưng rồi lại nhận ra thực tế không như họ nghĩ.
Những bài học từ lịch sử cho chúng ta thấy không lời hứa nào của ĐCSTQ là đáng tin cả, bởi họ chẳng bao giờ giữ lời hứa. Những người vẫn tin ĐCSTQ sẽ phải trả giá đắt.
ĐCSTQ luôn đi con đường phản nhân loại. Thế giới cần phải thanh tỉnh và không trở thành con dê thế tội cho nó hay có bất cứ ảo tưởng nào về nó.
Bản tiếng Hán:http://www.minghui.org/mh/articles/2020/3/15/402414.html
Bản tiếng Anh: http://en.minghui.org/html/articles/2020/3/22/183734.html
(Theo MinhHue Net)