Nhà nước cộng sản Trung Quốc đánh bẫy giới thương gia Đài Loan như thế nào?
Thông tin Nội bộ từ Hắc Phượng Quân
Hắc Phượng Quân – ngày 01 tháng 02, 2006.
Đặc biệt cho Thời Báo Đại Kỷ Nguyên
|
Vào ngày 17 tháng 9, 2005, một loạt bài thảo luận với tiêu đề “Làm cách nào Giới Thương gia Đài Loan có thể tránh được rắc rối và hoạt động an toàn trong một xã hội dưới sự cai trị của chính quyền Cộng sản Trung Quốc” đã được tổ chức tại Khu Quản lý Công viên Khoa học Công nghệ Tân Trúc ở Đài Loan. Giáo sư Minh Cư Chính từ trường Đại học Đài Loan chủ trì hội nghị, với mục đích là tìm ra một phương cách hoạt động tốt cho giới thương gia Đài Loan dưới chế độ độc tài Cộng sản. Hướng dẫn chương trình là ông Cao Vị Bang, Giám đốc Hiệp hội Đầu tư và Rủi Ro của Người Đài Loan ở Trung Quốc, và Ông Hắc Phượng Quân, cựu sĩ quan cảnh sát trưởng phòng 610, điệp viên cảnh sát dưới chế độ Cộng sản Trung Quốc. Biên dịch và xuất bản dưới đây là phần chính của bài diễn thuyết của ông Hắc Phượng Quân.
Tôi xin cảm ơn Giáo sư Minh và các nhà tài trợ của buổi hội nghị này. Tôi rất vinh dự được đứng đây tại Công viên Khoa học Công Nghệ Tân Trúc. Tôi được biết rằng đây là trái tim của của ngành Siêu công nghệ của Đài Loan. Trước hết tôi xin tự giới thiệu về mình. Năm 1994, tôi tốt nghiệp trường Trường Đại học Nam Khai. Sau khi vượt qua kỳ thi sát hạch, tôi nhận công tác tại Sở cảnh sát Thiên Tân. Từ năm 1994 đến năm 2000, tôi làm việc tại Phòng Cảnh sát huyện Hoà Bình, thành phố Thiên Tân. Tôi là cảnh sát chống bạo loạn trong 2 năm, tiếp theo là 2 năm cảnh sát trị an công cộng. Sau kỳ công tác này tôi được thăng tiến lên chức phó đội trưởng đội phòng chống ma tuý, chủ yếu điều tra tội phạm liên quan đến ma tuý.
Tháng 10 năm 2000, tôi được chuyển đến Văn phòng Cảnh sát 610 của thành phố Thiên Tân. Lúc mới bắt đầu, tôi không quen với cách làm việc của văn phòng mới. Trước tiên, tôi muốn nói văn phòng 610 là gì. Văn phòng này được Cục Công an thành lập với mục đích chính là ngăn chặn “Vấn đề Pháp Luân Công” và tên đầy đủ của nó là Văn phòng phục vụ Xử lý Vấn đề Pháp Luân Công. Qua các nhiệm vụ của tôi tại phòng 610, và sau hàng loạt tác động, tôi không thể tìm ra một chứng cớ vì sao Pháp Luân Công có thể sử dụng lực lượng vũ trang để lật đổ chính quyền Cộng sản Trung Quốc. Nói tóm lại là vì điều này tôi đã thay đổi cách nhìn về Phòng 610.
Sau đó tôi yêu cầu chuyển công tác. Tuy nhiên, bởi vì thiếu cảnh sát để bổ sung cho phòng 610, nên không ai được phép quay về đơn vị công tác cũ. Vào ngày 8 tháng 3 năm 2003, phòng cảnh sát số 1 của Cục cảnh sát (Phòng Quốc phòng Chính trị) liên kết với phòng 610 bởi vì Cục An ninh Quốc gia, thiếu nhân sự, không thể dàn xếp những vụ bê bối với thế lực chính trị hải ngoại. Tuy nhiên, lúc đó, đội Số 4 cũng được thành lập. Bởi vì tôi không muốn đối mặt với điều tra Pháp Luân Công, tôi bị chuyển đến đội Số 4. Nhiệm vụ chính của tổ chức này là thực thi mệnh lệnh của Đảng Cộng sản Trung Quốc để loại trừ các “dị giáo” hơn là loại trừ Pháp Luân Công , bao gồm Thiên Chúa giáo và Đạo Cơ Đốc.
Tôn Giáo bất Hợp pháp
Ở Đài Loan, nhiều người không thể hiểu được tại sao Thiên Chúa Giáo và những tín ngưỡng khác của Đạo Cơ Đốc được gọi là những Nhà thờ Dưới đất ở Trung Quốc. Một vài người đã hỏi tôi, “Trung Quốc vẫn còn những nhà thờ Thiên Chúa và Cơ Đốc chứ?” Tôi trả lời, “Vâng, vẫn còn, nhưng chúng được đặt dưới sự điều khiển của chính quyền cộng sản Trung Quốc và không liên lạc với Toà Thánh Va-Ti-Căng.” Cái này gọi là “Tam tự Ái quốc Giáo hội” khác hẳn với những giáo hội ở những quốc gia khác. Vì thế bất cứ khi nào Toà Thánh Va-Ti-Căng dự định thiết lập một mối quan hệ ngoại giao tôn giáo chính thức với Trung Quốc và chỉ định Linh Mục, chính quyền cộng sản Trung Quốc không dám chấp nhận. Nguyên chân chính là vì chính quyền cộng sản Trung Quốc rất sợ sự thẩm nhập của tín ngưỡng hơn bất cứ cái gì khác.
Chính quyền cộng sản Trung Quốc thành lập phòng 610 để giải quyết các vấn đề tôn giáo bởi vì nhiều tôn giáo , mặc dù được thực hành ở Đài Loan, là những tín ngưỡng bất hợp pháp ở Trung Quốc. Thiên Chúa Giáo và những giáo hội khác của Cơ Đốc giáo là những giáo hội dưới đất. Ngày hôm qua, tại Viện Lập pháp, tôi đã xem được hai tài liệu liên quan đến những tôn giáo khác ở Đài Loan. Sự thành lập Đội Số 4 là để phục vụ cho việc theo dõi các hoạt động tôn giáo của giới thương gia Đài Loan.
Tôi không cần khách khí mà nói trắng ra rằng khi giới thương nhân Đài Loan, như quý vị ngồi đây, đến Đại Lục, như Giáo sư Cao Vị Bang đã nói, các quan chức cấp cao của chính quyền cộng sản Trung Quốc sẽ làm mọi thứ cho quý vị, bao gồm cả quỳ gối khấu đầu. Vì thế quý vị sẽ được cảm thấy như quý vị là một nhân vật vô cùng quan trọng. Thương gia Đài Loan được mời dùng bữa tối khi mới đặt chân đến Trung Quốc, rồi một loạt các thứ “nhất điều long phục vụ” được an bài. Từ ăn tối đến đi tắm, đi mat-xa thư giãn, rồi thì đi xem mặt các cô gái lầu xanh, toàn bộ dây chuyền được sắp xếp cho quý vị.
Chức vụ của tôi có hai thân phận. Thân phận thực sự là một cảnh sát điệp viên, nhưng tôi cũng có một thân phận khác trong chính quyền thành phố. Khi tôi gặp gỡ giới thương gia Đài Loan, tôi chỉ có thể bộc lộ mình với một thân phận khác. Tôi không thể nói với họ rằng tôi là một sĩ quan cảnh sát đang làm nhiệm vụ theo dõi họ.
Lý do chính để chính quyền Cộng sản Trung Quốc bắt các thương gia Đài Loan là “lậu thuế”. Điều này không có nghĩa rằng các thương gia Đài Loan làm ăn xảo quyệt hay sở hữu 3 hay 4 tập sổ kế toán lậu thuế.
Lấy ví dụ, quý vị đầu tư vào huyện Hoà Bình, Thiên Tân, và mở một công ty xây dựng ở đó. Quý vị đã đóng thuế đầy đủ. Khi quý vị đầu tư thêm vào một vùng ngoại ô nào đó chính quyền cho phép quý vị không cần trả bất kể loại thuế gì thêm nữa bởi vì quý vị đang sử dụng cùng một giấy phép. Nhưng trong qua trình bắt giữ, chính quyền có thể nói rằng quý vị đã không đóng thuế, và vì thế đã phạm “tội lậu thuế”. Phương pháp này được sử dụng trong nhiều trường hợp để phạt các thương gia Đài Loan. Bản thân tôi đã là một chuyên viên trong lĩnh vực này. Tất nhiên điều này không phải là phổ biến. Tôi chỉ muốn chú ý các thương nhân Đài Loan rằng trong suốt chuyến đi của tôi đến Đài Loan, tôi đã phải trải qua những áp lực rất lớn.
Tôi đến Đài Loan là để nói với chính phủ, truyền thông, giới thương gia, và nhân dân Đài Loan rằng nếu quý vị có thể làm ra tiền, tôi rất mừng cho quý vị. Tất nhiên, khi quý vị kiếm tiền, tôi không lấy cổ phần. Tôi chủ yếu là hy vọng các thương nhân Đài Loan có thể giữ mình an toàn và sạch sẽ.
Theo dõi các Hoạt động Tôn giáo của giới Thương gia Đài Loan.
Một chiến lược mới được chính quyền Cộng sản Trung Quốc tổ chức để điều khiển các thương gia Đài Loan ở Đại Lục là theo dõi các hoạt động tôn giáo của họ. Văn phòng mà tôi đã từng làm việc là một dịch vụ của chính phủ phục vụ cho mục đích này. Khoảng 80-90% thương nhân Đài Loan ở Trung Quốc đều có tôn giáo, nhưng tôi muốn nói rằng không một tôn giáo nào là hợp pháp ở Trung Quốc.
Hiển nhiên, các thương nhân Đài Loan không đến tham gia “Tam tự Ái quốc Giáo hội” bởi vì những giáo lý ở đó khác với những gì ở trong tôn giáo của họ.
Hoà thượng Bảo Hàm, trụ trì của chùa Đại Bi Quốc tự ở Thiên Tân, là một nhân viên của chúng tôi. Người đàn bà đầu tiên của ông ta bị gửi đến Singapore, và hiện tại ông ta sở hữu người đàn bà thứ 2. Sự tình là, ông ta là một vị hoà thượng chân chính phải không?
(Giáo sư Minh: Xin lỗi, tiên sinh có ngụ ý gì khi nói “người đàn bà của ông ta” )
Tôi muốn nói đến những người đàn bà có mối quan hệ bất chính với vị hoà thượng đó. (Khán giả sửng sốt)
Tôi cũng muốn chia sẻ với quý vị một tình huống khác. Bởi vì gia đình tôi có hơi theo Đạo Phật, nên họ đã từng đến chùa Đại Bi Quốc tự giám. Sau khi tôi chuyển đến phòng 610 ở Thiên Tân, tôi thậm chí đã đi theo người nhà tôi thăm hoà thượng Bảo Hàm. Tôi cảm thấy rất vinh dự được một trụ trì tiếp đón, vì không dễ dàng cho một người thường gặp mặt riêng ông ta. Sau đó một đồng nghiệp của tôi người có nhiệm vụ liên lạc với hoà thượng Bảo Hàm đã nói với tôi rằng người đàn bà đầu tiên của ông ta đã bị gửi đến Singapore, bởi vì Bảo Hàm cảm thấy người đàn bà quá tam tuần này đã quá già. Rồi người đồng nghiệp của tôi kể rằng người đàn bà mà hiện tại ông ta đang sử dụng khoảng chừng 20 tuổi và đang là một sinh viên của trường Đại Học Ngoại Ngữ Thiên Tân. Rồi thì, tôi đã bảo người nhà tôi đừng có đến cái chùa đó nữa.
Thương gia Đài Loan bị theo dõi nghiêm mật
Bây giờ tôi muốn đi sâu vào vấn đề chính quyền Trung Cộng lợi dụng biện pháp chế tài đối với giới thương gia Đài Loan như thế nào. Nếu quý vị có người quen hoặc bằng hữu đang làm kinh doanh ở Trung Quốc, quý vị nên nhắc nhở họ cẩn thận. Vào năm 2002, tôi được giao nhiệm vụ theo dõi một thương gia Đài Loan. Màn kịch này vẫn đang tiếp tục diễn, vậy nên tốt nhất là không nên nói tên anh ta ra ở đây; nếu không sẽ không hay cho anh ta vì anh ta vẫn đang làm kinh doanh ở Đại Lục. Tuy nhiên, tôi sẽ cung cấp những thông tin liên quan cho các nhà lãnh đạo quan tâm ở đây, để chú ý họ vào trường hợp này.
Tôi nhận được thông tin về thương nhân Đài Loan đó vào tháng 4, 2003, khi tôi được giao nhiệm vụ theo dõi trường hợp này. Tất cả thông tin cá nhân của anh ta, gồm cả số điện thoại, biển số xe, số điện thoại công ty, vv., đều được đặt dưới sự giám sát cẩn thận kể từ những ngày đầu anh ta bắt đầu làm kinh doanh ở Thiên Tân.
Khi tôi nhận được những thông tin liên quan đến thương nhân Đài Loan này, tất cả các cuộc giao tiếp và hội thoại của anh ta đều bị hoàn toàn theo dõi dưới một kế hoạch tỉ mỉ. Công dân này có tín ngưỡng thuộc một chi nhánh của Cơ Đốc giáo bất hợp pháp ở Trung Quốc. Tất nhiên thậm chí đến nghi lễ cầu nguyện hoặc những hoạt động tương tự khác tại nhà sẽ đặt dưới sự theo dõi của các tình báo đặc vụ.
Ví dụ, bất cứ hoạt động gì bao gồm liên lạc với người Đài Loan, tham gia lễ cầu nguyện, tham gia lễ rửa tội cho các đứa bé, vị trí khách sạn mà họ tổ chức những nghi lễ đó, họ tiến hành nghi lễ như thế nào, họ hát cái gì trong khi làm lễ, ai hát những bài hát, ai chủ trì nghi lễ, ai rửa tội cho những đứa bé trong bồn…tất cả đều được quay phim chụp hình.
Một chi tiết nữa, khi anh ta dự định truyền đạo cho một vài sinh viên địa phương trong một công viên lớn, tất cả hành vi, bao gồm hát thánh ca và cầu nguyện, đều được ghi lại.
Thu thập chứng cớ chuẩn bị hãm hại thương nhân Đài Loan.
Sau khi xây dựng một hệ thống để theo dõi một người, mọi thứ đều sẽ được theo dõi. Thời gian và địa điểm, và bất cứ cái gì mà người đó làm đều được theo dõi một cách rõ ràng. Người dân ở Đài Loan có thể băn khoăn rằng sao nó có thể làm thế được. Người ta bị bắt bởi vì đơn giản là họ tín ngưỡng vào Cơ Đốc giáo? Tất nhiên! Nó là vi phạm Điều khoản 300 của Bộ Luật Hình Sự của Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa, điều khoản đã quy định rằng, sẽ là phạm pháp nếu tổ chức một nhóm người xấu hoặc thuê một nhóm người xấu để tổ chức các hoạt động.
Sau khi thu thập đủ chứng cớ từ những gì chúng tôi đã hành động cùng nhau trong công viên, chúng tôi lái xe đi và quan sát anh ta trong một khoảng cách gần. Một người trong số chúng tôi có nhiệm vụ quay phim anh ta kể từ khi chúng tôi không nhìn thấy anh ta nữa.
Vào tháng 10, chúng tôi lập một kế hoạch bắt giữ cho Bộ An Ninh Quốc gia. Kế hoạch này liên quan đến Cục Công Thương, Cục Thuế Vụ và Cục Vật giá. Quý vị có thể thắc mắc sao mà nó mắc mớ nhiều cục như thế. Lý do là vì chúng tôi muốn niêm phong tài sản của anh ta. Thương nhân này đã đầu tư vào Thiên Tân một khoản tiền khoảng 3 triệu nhân dân tệ ( khoảng 370,000 USD) để xây dựng một nhà máy khổng lồ ở Thiên Tân và một vài vùng phụ cận.
Chúnh tôi đã lập ra một kế hoạch chi tiết trong đó Bộ Công Thương có nhiệm vụ niêm phong nhà và tài sản khác của anh ta, trong khi Cục Thuế Vụ kiểm sát sổ sách chứng từ kế toán và huy động mọi nỗ lực để tìm ra chứng cớ chỗ nào sai sót. Những sai sót có thể phơi ra một cách đơn giản vì những sự không cẩn thận, và đôi khi nó có thể được một người nào đó cố tình tạo ra. Sau đó Cục Vật Giá sẽ tìm ra những chứng cớ khác vi phạm pháp luật nguồn lực, vì Cục này có nhiệm vụ giám sát sự xuất khẩu hàng hoá. Cuối cùng thì Bộ An Ninh sẽ yêu cầu các bên thực thi mệnh lệnh bắt giữ.
Với giả định rằng năm mới Âm lịch đang đến nhanh và giới thương nhân Đài Loan có thể quay về Đài Loan cho kỳ nghỉ tết, vì vậy chúng tôi thực hiện kế hoạch bắt giữ anh ta trước khi anh ta trở về Đài Loan. Tuy nhiên, chúng tôi đã bị ngạc nhiên khi anh ta đã bay đến một thành phố khác một cách bất ngờ và mua một phần đất lớn ở đó để xây dựng một nhà máy khác. Trong toàn bộ quá trình người của chúng tôi luôn theo sát anh ta, nhưng anh ta không hề biết gì. Người của chúng tôi cũng bay trên một chuyến bay và ở cùng một khách sạn với anh ta.
Sau khi anh ta ký hợp đồng mua đất và quyết định xây dựng nhà máy trên tỉnh đó, chúng tôi liên lạc với phòng an ninh quốc gia ở đó cho mọi thông tin liên quan. Ngay trước khi trở về văn phòng, chúng tôi lập tức làm một báo cáo lên cấp trên ở Bắc Kinh. Trả lời từ cấp trên chỉ thị cho chúng tôi rằng “đình chỉ kế hoạch bắt giữ.” Vì sao? Vì kế hoạch của chúng tôi là hành động sau khi anh ta đã đầu tư tiền vào tỉnh đó.
Tại Úc, tôi đã thảo luận vấn đề này với những người đang làm việc trong Phòng Kinh tế và Văn Hoá Đài Loan, và họ không thể tin những gì tôi nói. Tôi đã nói với họ rằng, tôi sẽ cho họ tên của người thương gia Đài Loan đó, và họ có thể hỏi anh ta những câu hỏi. Thực sự thì chúng tôi đã gửi một vài người theo anh ta suốt quá trình; vì thế, chúng tôi biết chi tiết mọi thứ.
Lý do mà tôi kể với quý vị câu chuyện này là để thông báo cho giới thương gia Đài Loan rằng đầu tư vào Trung Quốc không phải là một vấn đề đơn giản. Chính quyền Cộng sản Trung Quốc có một mục tiêu là hút máu của Đài Loan và giới thương gia Đài Loan.
Hãm hại Thương gia Đài Loan bằng những Cạm bẫy Sắc dục.
Một ví dụ khác là Trung Cộng xúi giục thương nhân Đài Loan bỏ đạo như thế nào. Tôi hy vọng thương nhân Đài Loan biết cách tự bảo vệ mình. Dù sao thì không thành vấn đề là quý vị đã đút lót các quan chức Trung Cộng nhiều tiền như thế nào, sau đó rồi thì những cô gái sẽ làm quý vị thoả mãn sắc dục phóng túng như thế nào, con dao găm dấu ở đằng sau ấy, nó sắc như dao cạo.
Nhiều thương nhân Đài Loan ngày nay thích đi đến những nơi truỵ lạc hoặc là những trung tâm mat-xa, tắm. Tại sao những căn bệnh lây qua đường tình dục, như là AIDS, lan truyền quá nhanh ở Trung Quốc? Bởi vì Trung Quốc quá mở cửa nhưng không được kiểm soát. Bởi vì tôi có 2 thân phận và tôi biết các thương gia Đài Loan, tôi có thể đặt một cái bẫy để thuận tiện cho công việc tình báo của tôi. Ví dụ tôi có thể nói với một thương nhân Đài Loan rằng tôi là Trưởng Thị Uỷ Thiên Tân, và tôi có thể giải quyết mọi khó khăn mà anh ta gặp phải khi vi phạm trong bất cứ quy định nào của thành phố. Với tiếng tăm rất lớn, mọi thương gia Đài Loan sẽ tin tưởng tôi. Bên cạnh tôi, có thể có một người khác liên lạc với họ.
Tất nhiên, ví dụ mà tôi đang nói đến là không liên quan gì đến tôi. Xin đừng hiểu nhầm. Tôi không có bại hoại như thế. (Khán giả cười)
Cái người mà liên lạc với người thương nhân Đài Loan ấy sẽ đưa anh ta đi tìm thú vui, như là đi xem mặt các cô gái lầu xanh trên các sàn nhảy hoặc trong trung tâm ma-xa, trung tâm tắm. Nếu cảnh sát địa phương bất ngờ kiểm tra vào lúc ấy, thương nhân Đài Loan và sĩ quan phòng 6-10 ấy sẽ bị cảnh sát bắt. Theo Chương 2, Điều 30 của Bộ Luật nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa về Tội phạm Văn Hoá của An ninh Quốc gia, tội mua dâm là lĩnh án tù nữa năm đến 2 năm và nộp phạt 5,000 nhân dân tệ (620 USD). Đối với một thương gia, nữa năm trong tù là đủ để phá sản gia đình và kinh doanh.
Nếu viên sĩ quan phòng 6-10 ấy người mà mang thương nhân Đài Loan vào cái bẫy này cũng bị bắt, anh ta sẽ “nhắc nhở” thương nhân đó, “ Ông chưa quên Trưởng Thị Uỷ đấy chứ? Gọi cho ông ta đi!” Trong các tình huống thông thường, cảnh sát sẽ không để cho họ sử dụng điện thoại. Mà chúng tôi cũng không nói với sở cảnh sát là chuyện gì đang diễn ra. Thông thường, chúng tôi báo động cho sở cảnh sát đến bắt thương nhân Đài Loan. Hầu hết các thương nhân Đài Loan không biết làm sao mà cảnh sát Đại Lục lại có thể phát hiện và điều tra ra sự việc. Những tội danh được mở ra và được trực tiếp thụ lý bởi cục An Ninh của Bộ Chính trị. Mục tiêu thẩm vấn của họ là đập tan ý chí của nghi phạm và dập tắt hy vọng vào cuộc sống. Cuối cùng can phạm sẽ tự thú nhận những gì mà anh ta được hỏi.
Sau khi cuộc phỏng vấn kết thúc và thương nhân thú nhận tội với một chữ ký và dấu vân tay, anh ta được phép gọi điện về cho người nhà để nộp phạt. Nếu không có người nhà, thương nhân phải gọi cho bạn bè. Khi anh ta gọi cho tôi hoặc là Thị Uỷ trưởng, chúng tôi sẽ giả bộ là không biết gì về trường hợp đó, và nói, “Sao anh không nói với tôi sớm hơn? Tôi sẽ đến đó liền”s Sau khi đến sở cảnh sát, chúng tôi nói chuyện với Giám đốc Sở Cảnh sát An ninh trước và thông tin cho ông ta rằng, thương gia Đài Loan đó là người mà chúng tôi cần cho mục đích tình báo. Rồi tôi sẽ nộp tiền phạt và bảo lãnh thương nhân Đài Loan ấy ra không khó khăn gì.
Doạ dẫm thương nhân Đài Loan – sử dụng màn kịch Song Hổ.
Thương nhân Đài Loan ấy sẽ cảm thấy vô cùng biết ơn và, trong nước mắt, anh ta sẽ nói, “Ông thật là quá tốt với tôi! Ông là ân nhân của tôi! Không có ông, tôi đã ngồi tù nữa năm rồi.” Hãy nghĩ về tình huống đó- nhân chứng vụ bắt giữ đã được đăng lên báo và cách tốt nhất là phải-nộp-phạt, vì thế thương nhân Đài Loan sẽ không có hy vọng gì có thể được thả. Vì vậy, anh ta tất nhiên là cảm thấy vô cùng biết ơn người đã bảo lãnh anh ta thoát khỏi ngồi tù.
Rồi sau đó thì chúng tôi nói với anh ta rằng chúng tôi cần thông tin về Pháp Luân Công ở Đài Loan, hoặc hỏi anh ta xem anh ta biết người nào trong nhà thờ bản xứ ở Đài Loan không. Nếu thương nhân Đài Loan trả lời rằng anh ta biết một người nào đó trong nhà thờ, anh ta sẽ được yêu cầu chụp hình chung với những người ở nhà thờ bản xứ khi anh ta trở về Đài Loan và gửi email tấm hình đó cho họ. Tất nhiên, những thông tin thêm nữa cũng được yêu cầu.
Trong tình huống như thế, thương nhân Đài Loan sẽ thông thường là từ chối và nói, “Không, tôi không thể làm thế. Nếu tôi làm thế, tôi sẽ là một kẻ phản bội!” Chúng tôi cam đoan với anh ta rằng những gì mà chúng tôi yêu cầu anh ta thu thập thông tin không liên quan gì đến quân đội hoặc chính trị, mà những gì chúng tôi muốn hiểu là tôn giáo.
Ngay khi anh ta gật đầu, anh ta đã đưa chân vào cái bẫy của chúng tôi. Sự thật, anh ta đã bắt đầu thu thập thông tin cho chính quyền cộng sản Trung Quốc.
Tôi nghĩ chính phủ Đài Loan và các tổ chức an ninh Đài Loan không nên khiển trách anh ta vì thu thập thông tin hay là làm việc cho chính quyền cộng sản Trung Quốc. Bởi vì thương nhân ấy không có sự lựa chọn. Khi chính quyền cộng sản Trung Quốc nắm được một thứ gì đó về các thương nhân Đài Loan, họ không còn sự lựa chọn nào khác là chỉ chờ đợi cơ hội thuận lợi hơn. Tất nhiên họ không muốn thế. Tuy nhiên, trừ phi thương nhân Đài Loan từ bỏ tất cả tài sản của họ tại Trung Quốc , nếu không họ không dám mời một cuộc họp báo để vạch trần cái bẩy.
Bạn Không phải Trả Lãi suất nếu Bạn Vay Tiền từ Chính phủ?
Khi tôi còn đang làm việc tại Chi nhánh Hoà Bình ở Thiên Tân, tôi biết nhiều giám đốc ngân hàng và thường ăn tối với họ. Tôi nói đùa họ bằng cách nhờ họ cho tôi vay một khoản tiền khoảng 1 triệu nhân dân tệ (124,000 USD) để tôi mua một ngôi nhà. Họ nói: “1 triệu nhân dân tệ? Khoản tiền đó quá nhỏ.” Rồi họ bắt đầu nói rằng họ không còn tiền nữa để cho vay. Tôi hỏi tại sao. Họ nói: “Phá sản rồi. Hiện tại chúng tôi thậm chí không thể mong chờ vào khả năng hoàn trả tiền vốn. Quá tốt nếu có thể chỉ trả tiền lãi hàng năm.”
Đó là tình trạng hiện tại của ngân hàng và kho bạc ở Trung Quốc. Giáo sư Minh đã làm một phân tích rất thấu đáo. Ông nói nếu Đài Loan đầu tư 500 triệu đô la Mỹ vào Trung Quốc, các quan chức Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ biển thủ 500 triệu USD đó và chuyển số tiền thành những tài khoản ở hải ngoại. Thương gia Trung Quốc được xem như là thương gia nước ngoài. Vì thế, họ đang truyền máu cho Trung Cộng. Trung Cộng hút máu của giới thương gia Đài Loan (những người đầu tư vào Đại Lục)
Tôi đang nói sự thật và tôi có bằng chứng về điều này. Giới thương gia Đài Loan cảm thấy rất tốt vào lúc bắt đầu khi họ mới đầu tư vào Đại Lục. Thực ra, họ không biết điều gì đang đến với họ. Họ không biết rằng có nhiều đặc vụ chính phủ giống như ban bộ của chúng tôi và văn phòng giao dịch nước ngoài đang theo dõi họ. (Nếu quý vị là thương gia Đài Loan), có nhiều con mắt đang theo dõi quý vị. Nếu quý vị phạm luật dù chỉ một lỗi rất nhỏ, quý vị sẽ bị phạt. 90 % giới thương gia Đài Loan là có tôn giáo. Nhưng sẽ là bất hợp pháp nếu có tín ngưỡng tôn giáo ở Trung Quốc. Vì thế sẽ rất dễ dàng cho họ để chộp lấy tài sản của quý vị với bất kỳ lý do nào.
Lý do mà tôi nói với quý vị là tôi hy vọng quý vị sẽ nhìn thấu đáo chính quyền cộng sản Trung Quốc. Xin đừng để vẻ ngoài của chúng đánh lừa.
Rút khỏi Trung Cộng là một Hành động đúng đắn.
Tôi đáng nhấn mạnh điều gì đây? Chính quyền Đài Loan, Truyền thông và Cộng đồng Kinh tế Đài Loan và đồng bào Đài Loan của chúng ta, xin đừng xem nhẹ việc rút khỏi Trung Cộng. Mặc dù tôi không chứng minh được sự đúng đắn của con số 6 triệu người (Thoái xuất Trung Cộng) tôi biết làn sóng ấy đang hiện hữu.
Tại sao tôi nói nó hiện hữu? Để tôi nói với quý vị một vài điều. Tôi rời khỏi Trung Quốc sau tháng 2 năm 2005. Phong trào thoái xuất Trung Cộng đã bắt đầu vào tháng 10 năm 2004. Vào lúc bắt đầu, người ta đã rút khỏi Trung Cộng sử dụng tên thật của họ. Không chỉ website này, mà tất cả website có Pháp Luân Công đều bị theo dõi trên 24 giờ. Khi chúng tôi đang theo dõi website này, chúng tôi có thể nói có bao nhiêu người đã rút khỏi Trung Cộng. Bởi vì chúng tôi có hồ sơ dữ liệu về Pháp Luân Công và thông tin dữ liệu về dân số và nhân khẩu, từ đó, chúng tôi có thể dễ dàng tìm kiếm một người trong cơ sở dữ liệu và tìm ra địa chỉ nhà và nơi làm việc của người đó. Sau đó chúng tôi sẽ yêu cầu ngành dọc cấp dưới điều tra họ sâu sơn. Những gì mà chúng tôi điều tra được là 90% số người mà chúng tôi điều tra đều sử dụng tên thật và thực sự công bố thoái đảng. Sau đó chúng tôi đã bắt họ và kết án họ 3 năm tù trong trại lao động.
Hôm qua (ngày 16 tháng 12), khi tôi gặp gỡ một vài thành viên của Uỷ ban Lập pháp, một vài thành thành viên của uỷ ban đã hỏi tôi tại sao những người rút khỏi đảng lại bị tống tù 3 năm. Ông ta bị kinh động! (Mọi người cười) Điều này xem như là “Phản bội Đảng” ở Trung Quốc. Phản bội Đảng là một tội rất nặng. Tôi cũng là một tên trọng tội! (Mọi người cười)
Trung Cộng nhất định sụp đổ trong một thời gian ngắn.
Thỉng thoảng, người dân, gồm cả chính quyền Đài Loan, có thể ước rằng Trung Cộng sẽ mở ra cánh cửa dân chủ trong tương lai. Tôi không biết sự mong ước đó sẽ trở thành sự thật không. Nhưng tôi tin rằng Trung Cộng nhất định sụp đổ trong một thời gian ngắn nữa.
Tại sao? Nhớ lại ngày 7 tháng 6 năm 1987 khi Tổng thống Mỹ Reagan hét toáng lên về phía Thành Berlin từ Tây Đức: “Ông Gorbachev, hãy mở cánh cửa này ra!” Berlin sụp đổ vào ngày 9 tháng 10, 1989. Không có một chính phủ nào, cũng không có một vị tổng thống của bất kỳ quốc gia nào đoán trước được sự sụp đổ của Thành Berlin.
Tôi nghĩ nó cũng tương tự cho chính quyền cộng sản Trung Quốc với số lượng ngày càng tăng những người rút khỏi Trung Cộng. Chúng tôi [nhân dân] là một phần của bộ máy quốc gia chính quyền Trung Cộng. Chúng tôi là những cơ thạch của toà nhà Trung Cộng. Nếu nhiều viên đá cơ sở ấy rời ra khỏi móng của toà nhà, rồi thì toà nhà sẽ sụp đổ. Tôi rất tin tưởng vào điều này. Tôi hy vọng chính phủ Đài Loan và truyền thông Đài Loan, giống như tôi, sẽ thấy điều này xảy ra. Xin cám ơn! (vỗ tay nhiệt tình)
Lý Huyền Trân, Biên Dịch và chỉnh lý